Page 209 - Văn hoá Huế
P. 209

Như vậy, dựa vào bản truyện thơ Quý Ngọc - Thoại Hương mà tác giả Đỗ Văn Lân
            sưu tầm, ghi chép lại từ thân phụ của anh là bản phong phú về nội dung, nhiều hơn bản
            của Triều Nguyên đến 116 câu.
               Tất nhiên, dị bản này chỉ có một số câu có nội dung trùng lặp với bản Thoại Hương
            - Quý Ngọc của Triều Nguyên. Phần còn lại thì văn phong lưu loát, lời lẽ giản dị và
            hay hơn nhiều.
               Chúng tôi xin trân trọng giới thiệu thêm một dị bản truyện thơ Quý Ngọc - Thoại Hương,
            do họa sĩ, tác giả Đỗ Văn Lân cung cấp cũng như lời tâm sự của người sưu tầm là “Trong
            một lần được đọc bản truyện thơ Thoại Hương - Quý Ngọc do nhà nghiên cứu Triều Nguyên
            sưu tầm nhưng chỉ được một phần của truyện. Tôi nhớ lại, thuở nhỏ đã được nghe Bố đọc
            truyện thơ này và may mắn thời đó có chép lại. Do tính chất truyền miệng nên có sự khác
            nhau về tình tiết khác. Bản này có bổ sung thêm phần sau so với bản đã được nhà nghiên
            cứu Triều Nguyên sưu tầm; tuy không đầy đủ nhưng hy vọng cung cấp thêm một số tình tiết
            của bản truyện Quý Ngọc - Thoại Hương trong nền văn học dân gian xứ Huế”.
               Dưới đây là văn bản Truyện thơ QUÝ NGỌC - THOẠI HƯƠNG do họa sĩ Đỗ Văn
            Lân sưu tầm do thân phụ của anh đọc.
                   Văn bản:
                                       Có người ở phủ Quỳnh Hoa,
                                  Làm quan thừa tướng, gần xa tiếng đồn.
                                       Sinh đặng một gái, lớn khôn,
                                  Mới mười hai tuổi, tên là Thoại Hương.
                          5.                     Mẹ cha sớm định, tào khương ,
                                                                     4
                                 Chồng là Quý Ngọc, theo đường  sử kinh.
                                                                5
                                         Ở nhà giữ một lòng trinh,
                                  Nuôi mẹ trọn hiếu, trọn tình thảo ngay.
                                        Ngày thời, thêu dệt, vá may,
                               10.           Đêm thời, đấm bóp chân tay mẹ già.
                                       Chồng thời ăn học đàng xa ,
                                                                  6
                                  Năm canh luống nhẫn, vào ra một mình.
                                       Có lòng thấu đến thiên đình,
                                   Thấy nàng có nghĩa trọn tình bà gia .
                                                                      7
                           15.                     Tóc xanh xõa xuống thước ba,
                                   Đắp cho mẹ ngủ thật là thảm thương.
                                                     *
                                       Thân nàng còn ở phương xa,
                                Non trùng sớm cách, trăm đường quạnh hiu.
                                        Cửa nhà đã khó, lại nghèo,
                            20.        Trách trong phận số, cũng nhiều gian nan.
                                     Nàng  bèn vào dựa thanh giường,
                                           8
                                  Chiêm bao mộng mị, phi thường lạ thay.
                                       Thấy rồng đoanh dạ đằng nay,

            4. Tào khương: Chỉ người chung thủy.
            5. Đàng: Nghĩa là đường.
            6. Đàng xa: Đường xa.
            7. Bà gia: Mẹ chồng.
            8. Nường: Nàng.
                                                               SỞ VĂN HÓA VÀ THỂ THAO THÀNH PHỐ HUẾ   207
   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214