Page 214 - Văn hoá Huế
P. 214

Xung quanh nào có nơi mô,
                                       Thấy thằng thổi bệ, lết vô lò rèn.
                                        Hét lên một tiếng chạy quanh,
                                      190.      Búa đe quăng hết, bệ rèn kể chi.
                                          Hùm vô bụm lửa một khi,
                                      Lửa kia quá nóng, vậy là phỏng tay.
                                          Tức thì cạp miếng vỏ cây,
                                       Đem về cho chị, vậy mà nấu ăn.
                                      195.          Thoại Hương khi ấy phân rằng,
                                     Kiếm tiêu cùng nghệ vậy thì cho tôi.
                                           Hùm kia nỉ nỉ, non non,
                                      Tôi không biết nghệ, biết tiêu là gì.
                                         Thoại Hương khi ấy chỉ chi,
                                      200.     Bụi nghệ vàng tái, vậy thì da ông.
                                         Hột tiêu nho nhỏ, đen hung,
                                      Cắn vô trong miệng, thật là quá cay.
                                                      *
                                        Hùm kia xuống xóm ngồi rình,
                                    Chạy vô móc nghệ, tìm đường chạy ra.
                                      205.          Thấy buồng tiêu thọ quá đa,
                                        Giơ tay, hùm tuốt hột ra lần lần.
                                           Mồ cha tám kiếp nhà mi,
                                       Tau cũng nhổ hết bụi này, tao đi.
                                           Đi về, vừa đến đầu hang,
                                      210.      Hùm kêu ơi chị, tôi mang nghệ về.
                                        Thoại Hương nước mắt lê thê,
                                    Tôi nay cái bụng, đến ngày làm choen .
                                                                        21
                                           Nơi mô ông có nhà quen,
                                        Ông đi rước mụ vậy thì cho tôi.
                                      215.       Hùm kia xuống xóm ngồi rình,
                                      Thấy mụ đi tiểu, ông vơ cõng liền.
                                        Trong nhà con cháu liên miên,
                                   Chạy ra khóc mệ, phát điên, phát cuồng.
                                          Hùm bèn để mụ đầu hang,
                                     220.       Thoại Hương khi ấy than rằng:
                                       Sao ông rước mụ chết oan làm gì.
                                          Ông hùm khi ấy hồ nghi ,
                                                                  22
                                       Chạy vô xem mụ, mụ ni thế nào.
                                          Hùm liền nhảy lên núi cao,
                                     225.       Vái cùng trời phật, cho vài lá dâu.
                                      Hùm kêu: Ơi mụ chết oan đâu rồi,
                                   Hùm nhai miếng lá, nhét nhồi miệng mau.
                                            Mụ già khi ấy bật ngồi,


             21. Làm choen: Ngày ở cữ.
             22. Hồ nghi: Nghi ngờ.

             212  SỞ VĂN HÓA VÀ THỂ THAO THÀNH PHỐ HUẾ
   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219