Page 133 - Văn hoá Huế
P. 133
VỀ ĐỢT SỬA CHỮA VÀ MỞ RỘNG
CẦU TRƯỜNG TIỀN (1937-1939)
n ĐỖ MINH ĐIỀN ∗
iếm có một cây cầu nào hiện diện trên đất Huế lại đi vào thơ ca, nhạc họa nhiều
Hnhư cầu Trường Tiền. Hơn 100 năm tồn tại và gắn bó với người dân Thừa
Thiên, đi qua bao mùa mưa nắng, cầu Trường Tiền đã hằn in biết bao câu chuyện vui
buồn, song hành theo từng bước thăng trầm cùng với mảnh đất cố đô.
Cầu Trường Tiền được ví như “một cái gạch ngang” nối liền ba miền (Trung - Nam
- Bắc) “làm một, vì gần 40 năm nay, nó đã giữ một địa vị rất quan hệ trên con đường
Thuộc địa số 1. Nói theo kiểu các nhà chánh trị, thì nó là tiêu biểu giữa hai giống người
Pháp - Việt, vì nó là con đường liên lạc giữa hai xóm Tây và Annam ở hai bên tả, hữu
ngạn của sông Hương” .
1
Đó là nhận định của một tác giả viết cách chúng ta 85 năm (1939-2024), tức là vào
thời điểm cầu Trường Tiền được xác định là cây cầu sắt thuộc hệ thống đường bộ hiện
đại duy nhất nối liền hai bờ Hương Giang. Ngày nay, dù không còn giữ cái vị trí “độc
tôn’’, song, cùng với núi Ngự, sông Hương, thì cầu Trường Tiền đã trở thành một biểu
tượng in sâu trong tâm khảm của tất cả những người con xứ Huế.
Trước khi cầu Trường Tiền được xây dựng, việc đi lại của người dân ở hai bờ Nam
- Bắc chủ yếu qua về thông qua những chuyến đò ngang. Sử quan nhà Nguyễn, tại mục
Bến đò thuộc địa phận phủ Thừa Thiên thông tin thêm về bến đò Trường Tiền như
sau: “Bến đò Trường Tiền ở bến đò ngang quan lộ, phía Đông Nam kinh thành” . Việc
2
cách trở đò giang khiến cho hoạt động lưu thông, buôn bán trong một thời gian dài gặp
Cầu Trường Tiền nối đôi bờ Hương Giang. Ảnh chụp trước năm 1945 (Nguồn: BNF)
1. Báo Tràng An, Điều tra chung quanh việc mở rộng cầu Trường Tiền: Lịch sử kiến trúc và một vài tài
liệu về công cuộc tu bổ cầu này, số 433 (04/7/1939), tr. 1.
2. Quốc Sử quán triều Nguyễn (2012), Đại Nam nhất thống chí, Tập I, Bản dịch Hoàng Văn Lâu, Nxb.
Lao động, tr. 147.
SỞ VĂN HÓA VÀ THỂ THAO THÀNH PHỐ HUẾ 131