Page 78 - Tạp chí Nha Trang
P. 78

nhiêu câu cầu bắc qua để nối chân   chính xác là học chung cả ba năm
           người.                              cấp ba, đã gắn kết với nhau biết bao
             Thới Bình là một huyện của Cà     kỷ niệm, thỉnh thoảng Hạnh giống
           Mau  nghe  đồn  rằng  khi  vua  Gia   như là trưởng nhóm, gọi: “Tuần sau
           Long  trên  đường  lưu  lạc  tới  đây,   họp lớp nha”. Họp lớp nói cho vui
           đã  để  lại  một  số  cung  tần  mỹ  nữ.   thôi, chứ những đứa bạn lấy chồng
           Những  cung  tần  mỹ  nữ  đó  lấy   lấy vợ, bôn ba nơi chốn khác, thì chỉ
           chồng sinh con, và con của họ chắc   khi tụi nó về thăm nhà, là gọi nhau
           chắn  đẹp  như  họ.  Khoa  từng  nói   để ôn lại cái thời đi học. Bây giờ gọi
           rằng  Khoa  muốn  thiết  kế  những   là  họp  lớp  chứ  người  phương  xa
           ngôi nhà có thể nổi theo con nước   bận bịu áo cơm làm sao có thể về
           lũ ở đây, không biết giờ này Khoa   cùng?
           đã làm được chưa? Xem các phóng         Chúng tôi có một thời tuổi trẻ
           sự, tôi thấy những ngôi nhà cứ cất   tươi đẹp, như thể điều đó giúp gắn
           nép theo con sông, còn người dân    kết với nhau. Cái thời đi học đó, ai
           thì đi lại bằng những chiếc thuyền   cũng  dự  phần  tuổi  trẻ  của  mình,
           mà ở đây gọi là tắc ráng. Chắc chắn   là hồn nhiên buồn, hồn nhiên vui,
           ở  Thới  Bình  mỗi  ngày  đều  nghe   chẳng  quan  tâm  đến  cơm  áo  gạo
           con nước thủy triều lên xuống. Ra   tiền là những ngày tươi đẹp. Ngôi
           trường, Khoa đi biệt mù đến Thới    trường cấp 3 tôi học phía trước có
           Bình như thể ở đó có một mối tình,   một hàng cây xà cừ, mà theo những
           cần phải tìm gặp.                   người  già  thì  cũng  đã  trăm  tuổi.
               Cuộc  sống  là  vậy,  đôi  khi  chỉ   Những cây xà cừ đó ngoài việc che
           một cái buông tay là đi về hai phía.   bóng mát cho lũ học trò, còn là nơi
           Cái phía đi về ấy cứ xa lần xa miết,   để những hàng buôn bán nhỏ bán
           đời người níu kéo chuyện áo cơm,    hàng ăn vặt, và còn là nơi để những
           để rồi đôi khi chỉ một tình cờ mới   anh  chàng  si  tình  đứng  đợi  người
           nhớ lại những kỷ niệm tưởng chừng   mình  yêu  thương  tan  trường,  đôi
           như đã bị hong khô trên đôi bàn tay   khi chỉ để đi theo.
           bởi những mùa nắng từng qua. Vậy       Hạnh  nhắc  tới  Khoa,  nhắc  như
           mà giờ đây, chúng tôi sắp gặp lại.  một  người  bạn  trong  số  đông,
             Hạnh  gọi  điện  cho  tôi,  bảo:   nhưng  Khoa  là  một  phần  trong
           “Tuần sau họp lớp nhé, Khoa từ Ca   tuổi  trẻ  của  tôi,  một  chàng  trai  có
           Mau  về,  muốn  gặp  bạn  bè”.  Lớp   nụ cười rất dễ thương, mái tóc rối
           học  mấy  chục  con  người  năm  12,   bù  chỉ  chải  bằng  những  ngón  tay.



                                                                               77
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83