Page 73 - Tạp chí Nha Trang
P. 73

sao, em có anh là có cả thế gian rồi,   một  cử  chỉ  hối  lỗi.  Hai  người  hiểu
            em không giận con bé”…               tâm  tính  nhau  đến  mức,  không  sự
                Những lần chị an ủi anh, ánh mắt   chờ đợi nào dành cho nhau trở nên
            chị  chân  thành  đến  độ  anh  muốn   vô nghĩa.
            quát to lên vì hổ thẹn. Nhưng người     Lúc  ấy,  anh  sẽ  nhẹ  nhàng  ngồi
            đàn  bà  nhỏ  bé  ấy  lại  nhanh  chóng   xuống ôm vai chị. Mùi men sẽ làm
            chuyển  sang  đề  tài  khác  để  lấp  đi.   chị  nhăn  mũi.  Anh  dụi  đầu  vào
            Anh chưng hửng. Anh chới với. Anh    khuôn ngực có hai trái cam be bé. Im
            muốn chị sỉ vả sự đớn hèn của anh.   lặng  một  lúc  đủ  chị  nguôi  giận  thì
            Anh muốn chị khóc lóc oán hận cha    anh đến giở lồng bàn, xúc bát cơm
            con anh nhẫn tâm vì không chào đón   đến  ngồi  cạnh  chị  nhóp  nhép  ăn.
            chị  bước  vào  gia  đình  đúng  nghĩa   Anh sẽ khen món này ngon, món kia
            theo cách phải có.                   vừa miệng và hứa sẽ không để chị ăn
               Họ hàng thừa nhận chị, yêu mến    tối một mình nữa. Chị sẽ lườm yêu
            chị, biết ơn chị. Chỉ duy nhất nó.   anh, thậm chí chị rủ con Khoang làm

               Nên  anh  xách  xe  chạy  đến  nhà   đồng minh dọa nghỉ chơi với anh.
            bạn bè cho khuây. Cho qua cơn bức       Nhưng hôm ấy, anh vẫn phóng xe
            bối mà anh biết nếu mình nặng lời    đi sau khi bàn chuyện năm nay làm
            thì cực kỳ vô lý. Bạn cũng hưu. Cũng   giỗ vợ đầu của anh ở đâu. Chị nói:
            ngày  ngày  hai  lượt  đưa  đón  cháu   “Anh về nhà làm giỗ với con, em lên
            rồi kề cà vỉa hè cờ tướng, uống rượu   mộ  thắp  hương  cho  chị  rồi  về  đây
            khan. Có mấy chén mà bung biêng.     chờ anh là được rồi”. Anh không kịp
            Dường như khi tinh thần không tốt    nhìn vào mắt vợ thì chị đã cúi xuống
            hơi  men  được  dịp  len  lỏi  công  phá   vuốt ve con Khoang. Cái tư thế cui
            các nơ ron thần kinh thần tốc hơn.   cúi ấy làm lòng anh bỏng rát. Anh lại
               Bao lần như thế, anh lảo đảo dựng   xách xe đi.
            xe  lúc  giờ  cơm  tối  đã  qua  rất  lâu.   Đêm  ấy,  cả  chị  lẫn  con  Khoang
            Chị không chờ cơm anh. Chị không     đều sốt ruột. Cuối cùng choáng váng
            muốn  làm  anh  áy  náy.  Xong  tất  cả   bởi cuộc gọi lạ hoắc.
            mọi việc chị một mình với cái ti vi,    Cuộc chiến giành giật lại anh từ
            chốc chốc nhìn con Khoang xem đuôi   tay tử thần của chị không chỉ bằng
            nó có phe phẩy mừng anh về. Con      sức lực mà còn khiến chị phải bán đi
            Khoang có đôi tai rất kỳ diệu, giữa   một  phần  đất  ông  bà  để  lại.  Trước
            những huyên náo trong phim được      khi quyết định bán đất, chị ngần ngừ
            trình chiếu trên ti vi, nó vẫn nhận ra   với cuốn sổ tiết kiệm anh giao rồi tặc
            tiếng xe anh quẹo vào đầu dốc. Lập   lưỡi cất biến. Biết đâu có lúc con bé
            tức đuôi nó phẩy lên, lao vút ra cổng   cần?
            mừng đón chủ. Chị không đón anh         Khi  chờ  anh  ở  phòng  cấp  cứu,
            theo kiểu con Khoang. Chị đợi ở anh   chị  cuống  cuồng  gọi  con  anh  mấy



            72
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78