Page 76 - Tạp chí Nha Trang
P. 76
…Nồi bánh lại tiếp tục nhẩn nha lên sắc vàng thẫm trong đêm tối. Ở
đòi chêm nước. Chị đã nấu xong đây chỉ có hoa cỏ, không có pháo
món chè xanh đánh và đĩa xôi gấc hoa rực rỡ mừng đón giao thừa. Vài
thơm lừng, chị bày biện lên một chiếc chú đom đóm lập lòe như những ánh
bàn hình chữ nhật. Ở đó, có bình mai mắt đêm thần bí. Con Khoang lon
mi ni chị tỉa từ vườn đang xòe cánh ton chạy theo ba ông cháu, hít hít vào
vàng rực. Và những thức quà tết nho đuôi áo phao thơm thơm mùi nước
nhỏ xinh xinh nghiêm ngắn cạnh xả của bọn trẻ. Chẳng lạ lẫm, sợ sệt
nhau đợi thời khắc chuyển giao. gì, hai đứa nhóc ngồi thụp xuống ôm
Đã gần 12h đêm. Thằng cháu đã lấy cổ con chó mặc nó liếm láp khắp
lật đật chạy về đón giao thừa với đôi má non tơ. Anh gióng cổ nói to:
vợ. Chợt con Khoang đứng phắt lên, - Cứ như thể quen biết từ lâu! Tài
nhào ra cổng sủa inh ỏi. Một chốc nó thật! Đến con chó còn biết được đâu
ngưng bặt, đuôi ngoe nguẩy dè dặt. là người thân cơ đấy.
Hai bóng người lớn và hai trẻ con lần Chị thấy con gái anh đánh rơi que
lượt chui ra khỏi taxi. củi đang định chêm vào bếp, mặt
- Con bé về! thần ra đau đớn. Thôi! Có lẽ chẳng
Vợ chồng anh cùng đồng thanh cần nói nhiều. Sự hối lỗi đôi khi chỉ
thốt lên. Hai đứa trẻ chạy ào vào ôm cần cho người khác thấy bằng hành
chầm lấy người ông đang đứng như động đầy thành ý. Chị chưa bao
hóa đá. Anh ngồi thụp xuống đón giờ giận con bé. Một đứa trẻ mồ côi
lấy hai đứa cháu bé bỏng. Chị bất mẹ từ năm 8,9 tuổi đã quá đủ đáng
giác như nghe được âm thanh lanh thương rồi.
canh rất khẽ trong từng tế bào hân Bếp lửa vẫn nhiệt tình cháy trong
hoan của anh. Như nghe được tiếng màn sương đêm mỗi ngày một nặng
róc rách của máu trong huyết quản bị hạt. Mưa xuân! Là mưa xuân buông
nỗi xúc động vô bờ hối thúc. Nhưng
tai chị lại ù, mắt lại mờ trước khuôn xuống đúng thời khắc giao thừa. Con
mặt nhòe nhoẹt và những van vỉ xin bé dè dặt xích vào sát chị, chắc muốn
tha thứ. Chị láng máng thấy vẻ mặt giảng hòa, chắc muốn nói lời gì đó.
thoắt giận dữ của anh ngay khi quay Chị kiên nhẫn chờ đợi, lắng nghe
ra đối diện với vợ chồng con gái. Rồi tiếng đêm tí tách rơi trên những tàng
lấy cớ thắp hương, anh đi vào nhà. lá non, lắng nghe hương đêm đang
Càng ngỡ ngàng, con Khoang lần chầm chậm ướp lên tóc, lên vai áo
đầu tiên gặp chúng nó, sao có thể hai người phụ nữ đang ngại ngần
cạnh bếp lửa nồng đượm.
vẫy đuôi mừng? Như thể nó biết đó
là ruột rà của anh? Đã sang phía bên này của năm
Thắp hương xong, anh dắt hai mới!
đứa cháu ra thăm vườn mai vẫn ánh N.H.D
75