Page 71 - Tạp chí Nha Trang
P. 71

con  cái  ung  dung  sống  trong  ngôi   anh toàn những gã trai “chất từ trong
            nhà  do  anh  gây  dựng.  Anh  không   ra ngoài” – từ của nó mỗi khi đứng
            tiếc thứ gì với con, nhưng việc anh   cạnh anh.
            ra đi để lại ngôi nhà không phải cách   - Ừ! – Giọng anh chao hẳn đi – Về
            cho tặng hợp lẽ. Nó thuộc về phạm    ăn tết với vợ con cho tụi nó đỡ tủi,
            trù đạo đức, là đạo lý làm người, làm   đời lính tụi bây cứ xa nhà biền biệt,
            con.                                 thiệt thòi lắm.
               Thế nên, không nói được con bé,      Chị  vẫn  lặng  lẽ  theo  dõi  câu
            thằng cháu cũng tự cảm thấy mình     chuyện  của  hai  chú  cháu.  Chị  biết,
            có lỗi. Ở đời sao lắm sự tréo ngoe?   cả hai cứ lấy chuyện nọ chuyện kia
            Trong  khi  điều  đó  đáng  ra  phải  ở   khỏa lấp. Người có chuyện muốn hỏi
            trong tâm can của con gái anh mới    thì không dám hỏi vì sợ lại chuốc lấy
            đúng trật tự phải có. À mà, nếu đúng   bẽ  bàng  lần  nữa.  Người  thì  không
            trật  tự  thì  giờ  này  anh  không  phải   dám kể vì không nỡ để chú mình đã
            ngồi đây xa xót, ngóng vọng!         đau càng thêm đau. Lửa vẫn hí hửng
               Nghĩ đến thằng cháu thì nó đến,   reo bất chấp tâm trạng nặng trĩu của
            thân thuộc đến nỗi con Khoang khẽ    những người vây quanh. Tiếng sùng
            mở mắt ra, ngoe nguẩy đuôi mấy cái   sục nghe chừng có vẻ nhẹ đi, báo cho
            rồi nhắm mắt lười biếng ngủ. Nó khệ   chủ  rằng  nồi  bánh  cần  thêm  nước.
            nệ một két bia mà anh chắc chắn nó   Anh  ý  tứ  đứng  dậy  ra  giếng.  Anh
            tha từ biên giới về.                 biết, có nhiều chuyện thằng cháu chỉ
               -  Về  khi  nào  đó  con?  Tết  này   dám kể với vợ anh, rồi từ từ cô ấy sẽ
            không phải trực à?                   lựa lời thuật lại. Theo cái cách để cho
               Anh  ngắm  thằng  cháu  bao  năm   chồng chấp nhận nhẹ nhõm nhất.
            thay thế con gái trò chuyện, tâm tình   Chị ghé vai thằng cháu hỏi nhanh:
            cùng anh. Bao năm nó cùng người vợ      - Con có ghé chỗ con bé không?
            hiện tại của anh dìu anh qua những      Thằng  cháu  liếc  nhanh  chú,  nói
            trở ngại buồn bã. Lòng anh trào lên   khẽ:
            nỗi  trìu  mến  lẫn  biết  ơn.  Cuộc  đời   - Lạ lắm thím! Con định ghé thắp
            này  dẫu  khe  khắt  với  anh,  nhưng   hương  cho  thím  cả,  định  rầy  rà  nó
            vẫn bù đắp lại cho anh hai con người   thêm vài câu cho bõ tức nhưng cửa
            tâm lành và trong veo như ngọc này.  nhà tối om om. Tưởng nó về bên nhà
               -  Con  phải  về  thăm  chú,  từ  bữa   thằng  kia  nhưng  con  qua  tìm  cũng
            chú bị tai nạn đến chừ con đã chăm   không thấy. Gọi điện cũng không bắt
            chú được ngày mô mô. Vả, đợt ni con   máy. Không lẽ năm nay nhà nó đóng
            xin nghỉ phép năm luôn.              cửa đi du lịch cũng chưa biết chừng.

               Anh kéo ghế cho thằng cháu trai      Chị bỗng hốt hoảng khi thấy anh
            lực lưỡng, hệt anh hồi khỏe. Nòi nhà   đang  xách  xô  nước  trở  vào.  Phần



            70
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76