Page 128 - Tạp chí Nha Trang
P. 128

nhiên, thích thú, ngây ngất vừa thật   Chỉ một ngày nữa thôi. Em sẽ
           hiện  đại,  vừa  thật  dụng  công.  Đó   trở  về.  Nắng  sớm  cũng  mong.
           là chủ ý cách tân ngôn ngữ nghệ     Cây cũng nhớ. Ngõ cũng chờ. Và
           thuật của những nhà Thơ mới theo    bướm  cũng  thêm  màu  trên  cánh
           mô hình lãng mạn. Đó là kiểu thơ    đang bay.
           thích  lý  giải,  thích  diễn  tả  khúc   (Tập qua hàng, Chế Lan Viên)
           chiết,  thích  luận  lý,  mà  đến  Xuân   Ta muốn ôm
           Diệu, vốn được Hoài Thanh mệnh
           danh là nhà thơ “mới nhất trong các    Cả  sự  sống  mới  bắt  đầu  mơn
           nhà Thơ mới”, vẫn còn dùng không    mởn
           ít:                                    Ta  muốn  riết  mây  đưa  và  gió
                                               lượn
             Xuân  đương  tới,  nghĩa  là  xuân
           đương qua                              Ta muốn say cánh bướm với tình
             Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ    yêu
           già                                    Ta muốn thâu trong một cái hôn
             Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng    nhiều
           mất.                                   Và non nước, và cây, và cỏ rạng.
             (Vội vàng)                           (Vội vàng, Xuân Diệu)
             Do chủ trương tư duy thơ lôgic       Sự  giật  mình  từ  cái  động  của
           nên Thế Lữ có thể viết một ý thơ    cánh  chim  hạc  bay  lên  làm  tứ
           kéo dài hai, ba dòng, gọi là lối thơ   thơ  Tiếng  sáo  Thiên  Thai  chuyển
           vắt  dòng,  câu  trên  tràn  ý  xuống   hướng - chuyển từ tả hình sang tả
           câu  dưới  (…Ô  kìa!  /  Hai  con  hạc   tiếng, chuyển từ hình ảnh sang âm
                                               thanh:
           trắng  bay  về  Bồng  Lai)  mà  Xuân
           Diệu  gọi  đấy  là  “cái  duyên  dáng   Theo chim tiếng sáo lên khơi
           của thơ Thế Lữ” . Lối thơ bắc cầu      Lại  theo  dòng  suối  bên  người
                          (4)
           (enjambement) - một lối thơ thông   tiên nga,
           dụng trong thơ Pháp - đã được các      Khi cao vút tận mây mờ
           nhà  thơ  thế  hệ  tân  học  thích  thú,   Khi  gần  vắt  vẻo  bên  bờ  cây
           tiếp thu, trong đó có Thế Lữ, Chế   xanh.
           Lan Viên, Xuân Diệu, v.v…:             Êm như lọt tiếng tơ tình

             Cát bụi tung trời - Đường vất vả     Đẹp  như  Ngọc  nữ  uốn  mình
             Còn dài - Nhưng hãy tạm dừng      trong không.
           chân.                                  Tiếng sáo được tả khá tỉ mỉ, có
             (Giây phút chạnh lòng, Thế Lữ)    trường độ (theo dòng suối), có cao



                                                                              127
   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133