Page 126 - Tạp chí Nha Trang
P. 126

Đến  thời  kỳ  này  (thế  kỷ  XVIII),   trong Cây đàn muôn điệu) và chốn
           phương  Tây  xuất  hiện  từ  “roman”   Bồng  Lai  tiên  cảnh  (trong  Tiếng
           và  “romantisme”.  Từ  “roman”  chỉ   sáo Thiên Thai chẳng hạn).
           tất cả những gì hoang đường, kỳ lạ,    Có thể nói, dấu ấn làm nên vẻ
           khác thường chỉ có ở trong sách vở   đẹp thơ Thế Lữ chính là khát khao
           chứ không có trong hiện thực, còn   lãng  mạn  muốn  thoát  ly  thực  tại,
           từ  “romantisme”  chỉ  một  khuynh   quên đời bằng cách theo chân tiền
           hướng  văn  học  mới,  đối  lập  với   bối  Tản  Đà  trốn  lên  cõi  tiên.  Nhà
           chủ nghĩa cổ điển (classicisme) là   phê  bình  văn  học  Lê  Tràng  Kiều
           trường phái coi trọng cái mẫu mực,   nhận  định  rất  chính  xác:  “Theo
           duy lý. Từ chữ “roman” của phương   thiển ý, thì những bài có một cái giá
           Tây,  người  Trung  Quốc  dịch  là   trị hẳn hoi trong Mấy vần thơ không
           “lãng mạn”, nghĩa đen là sóng tràn   phải là những bài Nhớ rừng, Tiếng
           bờ, nghĩa bóng là một ẩn dụ đề cao   hát bên sông... hay Bên sông đưa
           cảm xúc mạnh mẽ, tràn ra khỏi lý    khách, chính cái đặc sắc của Mấy
           trí, bứt phá khỏi khuôn khổ gò bó.   vần thơ là ở những bài có ít nhiều
           Văn học lãng mạn khẳng định nội     vẻ tiên.”
                                                       (3)
           cảm  của  cái  tôi  cá  nhân  -  cá  thể
           (individu),  một  cái  tôi  không  thỏa   Bài  thơ  Tiếng  sáo  Thiên  Thai
           mãn  với  thực  tại,  tìm  cách  thoát   nằm  trong  chuỗi  những  bài  thơ
           khỏi thực tại bằng mộng tưởng và    chìm  đắm  trong  thế  giới  huyễn
           bằng sự đắm mình vào đời sống nội   tưởng ấy của Thế Lữ. Bài thơ được
           tâm.                                rút  từ  tập  Mấy  vần  thơ,  tập  mới.
             Thế Lữ nổi lên là nhà thơ lãng    Mấy vần thơ in lần đầu năm 1935.
                                               Đến  năm  1941,  tái  bản,  bổ  sung,
           mạn tiêu biểu thời kỳ đầu với hành   lấy tên Mấy vần thơ, tập mới (NXB
           trạng “Tôi là người bộ hành phiêu
           lãng” “dấn bước truân chuyên khắp   Đời nay), gồm 47 bài, bài Tiếng sáo
           hải hồ”. Song, nếu nói cho đầy đủ   Thiên Thai là bài thứ năm. Bài thơ
           thì kẻ lãng du ấy “nửa ở Bồng Lai,   được Thế Lữ sáng tác năm 1935,
           nửa dưới trần”. Ở dưới trần, Thế Lữ   với lời đề từ “Tặng Ngô Bích San”
           giận đời, chán đời. Chán đời thì nhà   - một kiểu đề từ tặng bạn thơ, bạn
           thơ  thoát  đời,  bằng  cách  tìm  đến   văn thường thấy thời bấy giờ.
           cái  Đẹp.  Thế  giới  thẩm  mỹ  trong   Bài thơ viết bằng thể lục bát, là
           thơ Thế Lữ chủ yếu tập trung ở ba   một trong bảy bài viết bằng thể thơ
           hình tướng: quá khứ (bài Nhớ rừng   lục bát trong tập Mấy vần thơ, tập
           tiêu biểu nhất), nghệ thuật (mà ông   mới. Điều đó chứng tỏ, Thế Lữ nói
           gọi  là  “nàng  Ly  tao”,  “nàng  Thơ”   riêng, các nhà Thơ mới nói chung



                                                                              125
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131