Page 132 - Tạp chí Nha Trang
P. 132
(Sở Tài chính thời Pháp thuộc) vừa 1945), ta thấy ở một số bài thơ có
phụ trách chuyên mục châm biếm nội dung này. Trong bài “Khai bút
“Giòng nước ngược” cho báo Phong rông” ông viết: “Là văn sĩ chẳng lẽ
Hóa, ông tự giới thiệu: không khai bút/Chẳng hay ho cũng
Ở Sở Pilăng có một thầy nặn nọt một bài/Ngót hai năm xổng
Người cao dong dỏng lại gầy gầy bút mỉa mai đời/Thì Tết đến cũng
phải có bài thơ... rắc rối/Rót thêm
Mặc thường xoàng xĩnh ưa lành mực, thay ngòi bút mới/Thảo mấy
sạch dòng cảm khái sau đây/Thơ rằng:/
Ghét kẻ chui luồn, kẻ quắt quay Tú chi tú ấy nực cười thay!/Chẳng
Tuy nhiên, sau khi Cách mạng phải Nho mà chẳng phải Tây!/Rửng
Tháng Tám, đi theo cách mạng, bút mỡ trêu đời, văn mách qué/Thế
danh Tú Mỡ được nhà thơ thay đổi mà cũng tiếng... bấy lâu nay!/Ngồi
là Bút Chiến Đấu. Ông giải thích: ngâm nga, đùi rung chuyển nghế
“Vì thấy công cuộc kháng chiến mây/Rồi chép lại, rắp thả ngay
là công cuộc nghiêm chỉnh, mình “Giòng nước ngược”/Bắt chước cụ
dùng bút danh để đánh địch cũng Tú Xương thủa trước/Hỏi mợ Tú
là việc làm nghiêm chỉnh, cho nên rằng: “Nghe được hay chăng?”/
tôi không muốn dùng bút danh cũ là Bĩu môi, mẹ đĩ phê rằng/”Nôm na
Tú Mỡ”. Ông còn nói thêm rằng, hai mắch qué, lố lăng, ngược đời!”/Đầu
chữ Tú Mỡ lúc này nghe gần với “đú năm đã bị rông rồi/Chắc là văn viết
mỡ”, có vẻ không được… nghiêm ngược đời quanh năm!”.
túc. Và từ nay, tôi đặt thơ vào hai Không chỉ lấy mình ra để cười,
mục riêng: loại đánh địch là mục Tú Mỡ còn lấy cả người trong gia
“Nụ cười kháng chiến”, loại ca ngợi đình ra để đưa vào thơ một cách dí
tinh thần anh dũng của quân dân là dỏm, nhất là ở giai đoạn sau này,
mục “Anh hùng vô tận”. Thực ra, ai khi đã vào tuổi nghỉ hưu. Có lần ông
cũng quí Tú Mỡ, chẳng ai suy diễn khẳng định vai trò thủ trưởng của
Tú Mỡ thành “đú mỡ” cả. Đó cũng mình:
là lý do để sau này, ông lại quay về Ta là thủ trưởng tại gia
với cái bút danh quen thuộc thuở
ban đầu của mình. Vợ là cấp dưỡng, con là giao
Không chỉ tự trào về bút danh, thông
nhiều khi Tú Mỡ cũng châm chọc Cháu là thường trực “lông tông”
cả bản thân mình. Trong tác phẩm Khi nào có khách mời ông vào
“Giòng nước ngược” (3 tập - do nhà
Nhà xuất bản Đời Nay in trước năm Tương truyền, một lần, con gái
131