Page 133 - Tạp chí Nha Trang
P. 133

nhà thơ nấu cơm bị khê nên bà Tú     để lại một bài thơ nhiều người biết
            quở mắng. Tú Mỡ thấy vậy cứ bình     có tên là "Tú Mỡ sống lâu". Bịa ra
            thản, ngồi ăn uống ngon lành, còn    chuyện một lần Tú Mỡ làm thơ "xỏ"
            ứng khẩu ngay: "Sống bùi, nát dẻo,   Trời, gọi Trời là "sừ", thậm chí bảo
            khê thơm/Đố ai nấu được nồi cơm      Trời  là  đồ  "xỏ  lá",  khiến  Trời  phải
            ba  mùi".  Hai  câu  thơ  làm  cả  nhà   cho Thiên Tào đi dò la khắp hạ giới
            đều cười, bà Tú cũng bớt giận. Tú    tìm xem Tú Mỡ là ai, đưa về trị tội.
            Mỡ nhìn cô con gái nói: "Con nấu     Nhận lệnh Trời, Thiên Tào nghĩ đã
            cơm  thế  này  là  chưa  giỏi  và  còn   là  Tú  Mỡ  thì  phải  mập,  béo  nên:
            thiếu vị bùi".                       “Bắt thằng béo kẹp kìm lòi mỡ/Phớt
                Đối với các cháu, ông cũng làm   lờ đi những đứa gầy còm”. Thế là
            thơ rất nhiều. Vào năm 1971, ông     nhờ  cái  bút  danh  mà  nhà  thơ  đã
            đã cho xuất bản thành tập "Ông và    thoát khỏi tay Thiên Tào.
            cháu".  Đây  là  tập  thơ  đa  phần  là   Đối với nhà thơ Tản Đà, Tú Mỡ
            thơ trữ tình, nhưng có nhiều bài vẫn   rất kính trọng nhưng cũng có “đụng
            đầy chất Tú Mỡ. Chẳng hạn như bài    qua, đụng lại”. Số là vào năm 1936,
            "Cái Búp tăng gia" có đoạn :         Tản Đà có đăng bài thơ “Hà Lạc lý

               Sớm sớm theo ông ra đồi           số” trên báo để quảng cáo cho dịch
               Tay nâng không nổi cái cuốc       vụ xem bói của mình. Thấy vậy Tú
               -Cháu cũng tăng gia ông ơi        Mỡ liền làm bài thơ “Tản Đà cốc tử”
                                                 để châm chọc, rằng: “Nghe đồn bác
               - Búp tăng gia gì? - Ông hỏi      Hiếu Tản Đà/Mở hàng lý số tỉnh Hà
               Búp ta hóm hỉnh trả lời:          nay  mai/Chừng  bác  thấy  lắm  ngài
               - Ông ạ, cháu tăng gia chuối,     “Lốc Cốc”/Chỉ chuyên môn nói dóc
               Cháu lại tăng gia cả... xôi".     ăn  tiền/Tán  hươu  tán  vượn  huyên
               Ông  ngắm  cháu  ngoan  loắt      thiên/Nói thánh nói tướng như tiên
            choắt,                               như  thần/Nghề  bẻm  mép  kiếm  ăn
               Phủi tay hôn cháu, cả cười:       cũng  dễ/Chẳng  khổ  như  cái  nghệ
                                                 làm văn/Lao tâm trí, tổn tinh thần/
               Ông chịu con nhà láu thật!        Nhà thơ vắt óc tìm vần gọi câu/Lắm
               Tăng gia toàn thứ thích xơi...    lúc bí gan rầu ruột thắt/Thức thâu
               Thơ  Tú  Mỡ  đùa  bạn  bè  cũng   đêm  mỏi  mắt  phờ  râu!/Nhọc  nhằn
            nhiều,  bạn  bè  đùa  lại  ông  cũng   ai  biết  công  đâu/Để  cho  thiên  hạ
            không ít. Hồi trước năm 1945, thấy   giải  sầu  mua  vui/Nghề  thơ  chẳng
            Tú  Mỡ  có  bề  ngoài  trái  ngược  với   đủ nuôi thi sĩ/Nên bạn tôi phải nghĩ
            bút danh không ít người trêu chọc.   đường  xoay/Nhà  nho  chữ  tốt  văn
            Trong  đó  Nguyễn  Công  Hoan  đã    hay/Thời  khoa  lý  số  hẳn  tay  cũng



            132
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138