Page 63 - Báo Quảng Nam - Số Tết Âm Lịch
P. 63
Giữ nguồn sáng
nguyên xuân
⁄ ĐÌNH QUÂN lạc, xông ướp được luồng
thanh khí tiên thiên để mùa
Nguồn sáng xuân tới lòng mình sẽ được
nguyên xuân chiếu ấm lên và lòng xuân rỡ ràng
chút ý vị thanh cao dịu ngọt.
hiện vào thân tâm Nhưng đâu phải thế, lẽ đời
như mạch sống vẫn là chuỗi ngày dài phiền
não đeo đẳng, mãi bám chặt
bất tận. thân tâm.
Những ngày cuối năm ai
HỮNG ngày cuối xui khiến miệng bạn cứ thốt
cùng của năm ngồi lên: ồ thời gian trôi nhanh
rỉ rả chuyện buồn quá, nhanh quá! Đúng vậy,
Nvui bên kia dốc mới đó tuổi già đã hiện lên
của cuộc đời với vài người trên mái đầu rồi (lão tòng
bạn như để giũ bỏ, trút đầu thượng lai). Còn tôi thì
hết những âu lo, giận hờn luôn tự vấn an với lòng: thì
thương ghét mà từ nhiều nó vẫn vậy đó thôi. Tại vì
ngày tháng qua ta chưa chúng ta lầm lũi trong vô
kịp xóa lấp hết dấu vết. Và minh nên không thấy. Tất
trong nhịp sống đời thường cả vì lẽ ấy dẫu thời gian có
ta lỡ để quên rất nhiều thứ. thay đổi hiện tướng, tính
Nhiều dự định còn dang dở. chất của nó vẫn không thay
Nhiều mảng trống khó lấp đổi. Nếu chúng ta ôm vào
đầy và sự nhận thức vẫn tướng sinh diệt thì vướng Thềm xuân. Ảnh: LÊ TRỌNG KHANG
còn thưa mỏng, chưa vẹn vào đoạn kiến; nếu ôm vào
toàn. Nhiều vệt màu sẫm tánh không sinh diệt thì lại một thời gian và không gian thơ “Xuân như ý” của mình khôi và khẽ mỉm cười. Hãy
lỗ chỗ chưa được gột sạch, vướng vào thường kiến… - thời gian không là hai thực cách nay đã chừng 85 năm thầm biết ơn cuộc đời đã cho
chưa làm trắng tinh để trở Nhà bác học A. Einstein thể riêng biệt. Nếu thấy rồi: “Vì chưng muôn xuân là mình những chuỗi ngày thật
về với lòng thanh sạch. Và có nói tới không gian ba tướng mà không thấy tánh lương thực ngon ngọt, mỹ vì, tươi đẹp. Ngoài kia trận gió
còn nhiều lắm những cản chiều, đó là chiều ngang, sẽ rơi vào biên kiến - nhị ánh xuân là nguồn tơ tưởng đời xô đẩy ngửa nghiêng và
ngại vây quanh, những sở chiều dọc và chiều sâu, nguyên nên thế gian chìm thơm tho, tinh khiết, khí bụi trần ai vẫn giăng bày ra
tri chướng cứ cột, cứ trì, cứ nhưng ông cũng nói chiều đắm trong khổ đau là vì vậy. xuân là mạch trường sinh khắp cả. Hãy vui lên và an
níu giày vò thân tâm. Thấy thứ tư là chiều thời gian. Và Những ngày cuối năm bất tử, tình xuân là cung ủy với lòng mình như bữa
và biết nhưng rồi vẫn chỉ là chúng ta cũng thấy không sẽ không luống công nếu cầm nguyệt mê ly, tuổi xuân nọ Bùi Giáng đã tự nhủ với
những khoảnh khắc phù du gian được làm bằng thời chúng ta nhẹ lòng hơn một là Ngọc Như Ý, tên xuân là lòng: “Tóc xanh dù có phai
mong manh che khuất. Biết gian, thời gian được làm chút mà chậm rãi thưởng Dạ Lan Hương”. màu/ Thì cây xanh vẫn cùng
và thấy vẫn như là áng mây bằng không gian. Chính vì lãm đoạn văn hay giả dụ Mỗi sớm mai bước ra nhau hẹn rằng”. Và hãy giữ
lam trôi lẻ loi về miền xa lắc. thời gian là không gian, một đấy là đoạn thơ xuôi gì cũng vườn hít một luồng thanh lấy nguồn sáng nguyên
Những ngày cuối năm thời gian là tất cả không được của Hàn Mặc Tử mà khí trong veo, hơi nghiêng xuân âm thầm rót vào thân
tưởng tận hưởng chút lợi gian, tất cả không gian là nhà thơ tự đề tựa cho tập đầu đón chào ngày mới tinh tâm lặng lẽ...
Về thương quê kiểng ⁄ NGUYỄN MẬU HÙNG KIỆT
xe hoa từ các làng trồng hoa quanh lòng. Bước vào chợ, họ như thấy lại
vùng tấp nập đổ về, mang theo đủ những kỷ niệm xưa ùa về - từng ngõ
loại hoa mùa xuân. Hoa mai vàng rực ngách, từng âm thanh, từng mùi
rỡ, từng nhánh nhú nụ vàng, có cây hương của quê nhà đều gợi nhắc về
đã hé cánh mỏng manh, gợi lên sắc tuổi thơ và những mùa tết cũ.
xuân ấm áp. Những chậu quất trĩu Tâm trạng của họ là sự giao thoa
trái vàng ươm xen lộc nõn, khiến giữa niềm vui và chút bồi hồi. Bao
không khí chợ như bừng sáng. Ngoài năm bôn ba, những người con xa
mai và quất, chợ còn có những chậu xứ hẳn không ít lần nhớ nhung cái
cúc mâm xôi vàng, bông to và đều, chợ quê đơn sơ, nơi mẹ bán từng bó
tượng trưng cho phúc lộc viên mãn. rau, cha nắm chặt tay bọn nhỏ chọn
Chợ tết. Bên cạnh hoa cảnh, chợ cũng bày cành mai ưng ý về chưng tết. Những
Ảnh: bán các loại hoa đồng nội quen thuộc gánh hàng quen, những giọng rao
ĐẶNG như thược dược, vạn thọ, mào gà… thân thương và nhất là những người
KẾ Tất cả là sản phẩm của người nông thân thuộc vẫn còn đó, khiến người
ĐÔNG dân “một nắng hai sương” trong lam xa quê thấy lòng mình chưa bao giờ
lũ ruộng đồng. rời đi, dù trong khoảnh khắc.
HỢ quê những ngày cuối lừng khiến không gian chợ bỗng chốc Không chỉ là nơi mua bán, chợ Với tôi, chợ quê những ngày cuối
năm ở vùng trung du của tôi, nồng nàn dậy mùi quê kiểng. Bên hoa còn là nơi tụ hội, chia sẻ niềm năm không chỉ là phiên chợ, mà còn
dường như không còn là nơi cạnh những bó lá dong xanh mướt là vui ngày tết. Người dân đến đây là những mảnh ghép của giá trị văn
Cmua bán đơn thuần. những chiếc bánh chưng, bánh tét… không chỉ để mua hoa mà còn để hóa truyền thống, của tình người,
Từ sáng sớm, chợ đã đông đúc với Những chiếc bánh được làm từ gạo ngắm nhìn, hỏi thăm nhau về một tình quê đằm thắm. Những ngày
tiếng cười nói râm ran, tiếng xe máy, nếp dẻo thơm, phảng phất mùi lá năm đã qua và những hy vọng cho giáp tết, ai trong chúng ta lại không
tiếng gà vịt vang lên hòa lẫn vào chuối, khiến người xa quê nhìn thấy năm mới. mong ước được đắm mình trong
nhau. Bà con từ những nẻo đường là lòng lại nhớ nhung. Với những người con ly hương, về phiên chợ quê ấy, hòa vào nhịp sống
làng tấp nập kéo về, mang theo hàng Tôi nhớ nhất là khu chợ hoa khiến lại chợ quê ngày cuối năm là cả hành giản dị, chân thành và đón nhận một
hóa tự tay nuôi trồng. Những mớ rau chợ quê bỗng quá thơ so với ngày trình của ký ức, là sự gặp gỡ với bao mùa xuân mới ngập tràn hương vị ân
xanh, những lon nén, bó hành thơm thường. Những ngày giáp tết, từng điều thân thuộc đã khắc sâu trong tình.
Xuân Ất Tỵ 64