Page 17 - Báo Phú Yên
P. 17
15 Ất Tỵ
toasoan@baophuyen.com.vn Thơ
Hồ xuân soi bóng
Đà Rằng chở tết
PHAN HOÀNG
1 TRẦN VĂN LAN
Thảo dược Đất Bắc về khuya trở rét Ngày xuân ngấp nghé bên song cửa
của mùa xuân Sương mờ cây lạnh Tháng Chạp chín muồi trên mắt môi
Sóng ru lãng đãng khói hồ Men rượu ta người lên men tết
Cũng trời, cũng đất, một cơn say.
LÊ HÀO Chợt nghe âm vang từ các vòm cây
Tiếng ai rung rung mặt hồ gợn sóng Bao năm sương gió đời phiêu bạt
Những hạt mầm lăn qua triền đồi thoai thoải Cổ thụ vén sương kể chuyện vượt qua giá buốt đời mình Quả đất không tròn vẫn biết quay
trổ nhánh xanh xanh ở bìa rừng Người về nhốt lửa ba ngày tết
hương mùa xuân trên đá 2 Ta ngồi thả khói, khói hương bay.
đá mọc lên bạc hà, diệp hạ châu và hoàng cung trinh nữ Nửa đêm ngơ ngẩn bóng hồ
Ngày xuân ngấp nghé bên song cửa
Sờ vào cõi đời mà khum khum bắt mạch Cây ngả bóng sóng dờn bảng lảng Nắng mới nhuộm hồng áo trẻ thơ
mạch này từ tim em Rét run run bóng gió lướt qua Đà Rằng chở tết - hoa ngày tết
mạch này từ tim anh Tháng Chạp chín muồi một giấc mơ.
còn âm âm nỗi buồn trong mạch đất Rét ôm cây rét quấn bóng ta
Rét xanh xao trời sóng lòng ấm lạ
Mẹ thiên nhiên ban cho nước Nam mình Mây nước mơ màng ngực hoa lửa bóng xuân xưa
còn đợi tay em, tay anh
còn đợi những tấm lòng 3
đi theo bóng mùa xuân sẽ gặp Soi bóng thăng trầm Đợi xuân
chỉ là trái nho nhỏ ẩn sau bụi cây mã tiền
chỉ là củ nâu nâu nằm sau tầng lá mục Chẳng biết cây thủy chung bên hồ từ bao giờ
rêu trơn trợt Có lưu lại dấu vết gì những bão dông sóng dữ ĐẶNG VĂN THƠM
chùm chày đỏ đỏ
người bỏ quên bao liều thuốc bí truyền Cây nghiêng nghiêng in bóng gương hồ Gió mang hơi thở vào xuân
Vẫy chào những đám mây xuân thăng trầm thế sự Vườn xuân nhẹ bước tin xuân chạm miền
Có một cánh rừng thuốc nam cổ xưa Thản nhiên xanh bám chặt mạch nguồn máu thịt đất đai. Ta giờ còn giữ trái tim
ở quanh em Và người vẫn giữ niềm tin yêu đời
là hồn tổ tiên chập chờn miền khói sương thinh lặng
là tình quê vạn thuở Chiều bây giờ, chiều lả lơi
Đêm phai sắc phía tình phơi hai hàng
Lắng nghe mùa giục râm ran
Bay trong mưa phùn Hương theo gió đợi cúc hoàng hoa xưa
Tiễn người đi, hẹn bao giờ
TRẦN LÊ ANH TUẤN
Khúc mùa xuân Mà đêm hoa sứ cũng chờ rưng rưng
Dắt tay phía cội nguồn trong
cho nhau Hạt mưa chẻ làm đôi Nghe câu lục bát bềnh bồng sớm mai.
Nhỏ quá dáng em mờ mịt
Mùi hương nào cũng là dĩ vãng
HUỲNH DUY HIẾU
Cài lên tóc phố địa chỉ nhớ quên
Thả ước mơ trên lá Đường về nào cũng xa
Nghe chim trời véo von Hành trang một dáng ngọn đồi Chờ xuân
Có mùa xuân rất lạ Hoa xoan rụng mải miết
Đậu trên bờ vai thon Mà em vẫn vị xuân
HUỲNH DUY SIÊNG
Anh muốn làm giọt nắng Bay trong mưa phùn
Rơi vào đôi mắt em Những suối sông run rẩy Ngọt ngào gió đưa hương cốm tết
Nghe xuân hồng kết nụ Những kỷ niệm bỏ hoang Để cửa ta chờ xuân ghé thăm
Giữa mượt mà môi thơm Những núi đồi gió lửa Nỗi lòng chưa có người tri kỷ
Một lần và thẳm xa Tuổi đã cuối đời ta vẫn trông
Em ru tình mật ngọt Bay trong mưa phùn
Anh gọi bóng trăng đầy Những tháp chuông thinh lặng Bình minh nắng mới trôi trên lá
Trái tim cùng đổ nhạc Những cây cầu chân qua Nắng chảy sau vườn rây trước sân
Mùa xuân nồng hương say Những dây phơi nồng nực Xuân ghé hỏi sao nhà vắng vẻ
Cỏ dại và hương hoa Vào ra đâu thấy bóng giai nhân
Yêu em ngày hửng nắng Bay trong mưa phùn
Bóng chiều đang xa xăm Bay lên mỏng manh Sáng nay xuân ghé nàng xinh lắm
Đời vui theo tiếng hát Anh bay trên trang giấy trắng Bớt lạnh lòng ta đêm cuối năm
Giữa cuộc chờ trăm năm Mưa từ ngàn xưa rơi ấm bàn tay Dăm ba bánh kẹo ăn chơi tết
Anh nhớ vì sao không thấy Mời khách trà ngon ta mới châm
Mùa xuân thay áo mới Nơi dấu chân nở tím cung đường.
Gởi hương hoa cho đời Xuân ơi đừng nói chia tay nhé
Ta chẳng còn xanh tóc Ta muốn gần em nghe tiếng yêu
Nhưng mãi là hai mươi. Đêm về thao thức đêm buồn chán
Ta sợ hoàng hôn nhốt nắng chiều.