Page 14 - Báo Phú Yên
P. 14
12
Ất Tỵ
Sắc hương tết toasoan@baophuyen.com.vn
HUỲNH THẠCH THẢO
oa cúc thường có rất nhiều Về yêu
loại được trồng trên mọi
Hmiền với những tên gọi cùng hoa cúc
màu sắc khác nhau như: cúc họa
mi, cúc kim, cúc đại đóa, cúc mâm
xôi… Nhà vườn thường tập trung hoa lớn bằng cả nắm tay, hoa trải thậm chí điếc hoa! Thứ nữa là cây
trồng nhiều để chuẩn bị lúc xuân về, đều các cành nhánh và lá mọc kín mọc nấm vàng lá rồi héo ngọn. Đầu
tết đến, người dân mua về trang trí thân từ ngọn đến gốc, tạo nên cây tháng Chạp, hoa cúc cần cho nụ,
trong ba ngày tết. cúc đại đóa vững chãi trong chậu. rằm tháng Chạp hoa cúc phải chớm
Ngày trước ở xứ Nẫu, người dân Mọi người thích cúc đại đóa bởi nó nụ để khi đưa tiễn ông Táo về trời
trồng cúc loại nhỏ và chỉ trồng vào thể hiện sự đủ đầy trong một năm, là hoa dần nở, là mang ra chợ hoa
khoảng tháng 10 âm lịch để chuẩn bị khởi đầu từ một mùa xuân với hoa tết, là các thương lái đã về nhà vườn
đón tết. Trước kia, gia đình tôi sống lá khoe sắc. đếm chậu tỏa đi các nơi. Đó là kinh
trong làng trồng các loại hoa, dưới Đầu tháng Chạp, các vườn cúc nghiệm, là sở trường của các nhà
chân núi Chóp Chài, cửa ngõ vào TP trong phố thị được che chắn cẩn vườn sau bao năm làm nghề để khi
Tuy Hòa. Cha tôi chuyên trồng hoa thận bởi vào thời điểm tạo búp. Nhà tết về, họ mang niềm vui đến cho
cúc nhưng khi ấy chỉ có loại cúc đá, vườn bắt đầu cuộc chạy đua nước mọi nhà. Một chậu hoa có búp, có
hoa nhỏ ít cành nhánh, nếu vào chậu rút để vào đúng ngày tiễn ông Táo nở bên cành nhánh tỏa đều là niềm
cũng vào chậu nhỏ. Thật ra, khi về trời là hoa bung nở, chớm nụ. hy vọng cho một năm bình an, viên
ấy hoa chỉ vào chợ lẻ và để trưng Lúc này, các nhà vườn thắp điện mãn.
bày trong sân vườn với ba ngày tết, sáng choang cho cúc ấm áp và kích Gia đình tôi, nhất là ba mẹ, mỗi
không dám đua chen cùng các loại hoa nở đúng dịp tết. Phố Tuy Hòa năm ra nhà vườn chọn trước một
hoa tết khác. nhìn về biển lung linh ánh điện của chậu hoa cúc ưng ý để sau ngày
Ngày nay, người trồng hoa có dãy thuyền đánh cá và nơi đất trồng tiễn ông Táo là đưa về, ngắm nghía
điều kiện hơn từ giống, phân, nước. hoa cũng lung linh ánh điện thắp và rạng cười khi đúng vào dịp đầu
Các giống hoa cúc được nhập về với cho cúc nở đón tết về. năm mới, chậu bông cúc (như ba
đủ màu sắc từ trắng, vàng, tím, hồng Làm vườn bao giờ cũng lắm việc mẹ thường nói) đã tưng bừng bật
và chống được sâu bệnh. Cúc đại phải lo. “Trông trời, trông đất, trông nụ tỏa hương chan hòa trong màu
đóa phổ biến nhất, được trồng đều mây”, chỉ một đợt sương muối ập nắng hanh vàng như mật ngọt của
khắp các nhà vườn. Cúc đại đóa cho Minh họa: TRẦN QUYẾT THẮNG xuống là lá chết cháy, cho hoa nhỏ xuân về.
Dòng sông thơ ấu
Dòng sông ấu thơ của tôi nhỏ nhắn, hiền
TRẦN LÊ ANH TUẤN hòa, ôm trọn một vòng ngọn núi Mái Nhà rồi
nhẹ nhàng đổ xuống thung lũng, bên này người
ời người trong cõi bao la của đất trời, ở, bên kia là núi rừng. Chạy dọc theo dòng
nếu không gắn bó với một ngọn núi sông là những soi dưa tươi tốt. Hồi thơ bé khi
Đcũng gắn bó với một dòng sông, không đọc Dế Mèn phiêu lưu ký, tôi đã tưởng tượng
gắn bó với sa mạc khô cằn cũng gắn bó với phù những trận chiến đấu oai hùng của dế than, dế
sa màu mỡ… Những dòng sông bé nhỏ hiền lửa trên soi đất này dưới những mùa trăng sáng.
hòa hay rộng lớn, hùng vĩ cũng là kết tinh từ Cũng có khi cao hứng, ở nơi đây chúng tôi
những ngọt lành của trời đất, như tấm lòng bao chia nhau ra thành hai phe đánh trận giả trong
la của mẹ thiên nhiên. Sinh ra trong thời buổi những đêm tối trời, mà kết quả của chiến trận
còn khốn khó, những đứa trẻ miền núi thế hệ ác liệt là những gương mặt lấm lem và tiếng
chúng tôi được gắn bó với dòng sông cả thời cười giòn giã.
ấu thơ, cứ thế mà chúng tôi lớn lên cùng chim Khi những cơn mưa dầm dề đã dứt, trong gió
muông cây cỏ qua biết bao thử thách sinh tồn. đông mang theo cái lạnh se buốt, tôi hay theo mẹ
Từ nơi dòng sông chảy qua đã sinh ra đôi bờ, vào rừng kiếm củi, hái nấm để chuẩn bị cho một
để rồi con người đến lập làng, dựng nhà, sinh mùa xuân ấm áp. Mẹ nói nấm mối sợ dao sắt,
con đẻ cái. Đất đai, cây cỏ tươi tốt, chim muông, nên phải dùng que tre để hái, nếu không những
thú vật đến làm tổ, đào hang, rồi quần tụ thành mùa sau nấm sẽ trốn vào rừng sâu, chúng ta sẽ
bầy đàn. Cũng từ nơi dòng sông chảy qua, chia không bao giờ gặp lại nấm được nữa. Trước khi
cách con người thành đôi bờ bồi, lở. Để qua lội qua sông, mẹ hay dặn nước đục sông sâu,
sông, con người phải bắc cầu, làm thuyền. Để nước trong sông cạn, con dò từng bước, không
đến được với nhau, con người phải vượt qua một dẫm lên đá có rêu, không tắm ở nơi nước đọng, Minh họa: ĐẶNG THỊ THỌ
khoảng cách của mong ngóng, cách trở. đi rừng thấy lấp lánh là nước, tối đen là đá, quả
Trời đất sinh ra bốn mùa xuân hạ thu đông chim ăn dẫu xấu xí nhưng không có độc, cây đám rễ tre tua tủa như bộ râu của ông tiên thả lững lờ theo dòng
để con người và thiên nhiên cứ thế xoay vòng nấm màu sắc sặc sỡ là thứ nguy hiểm… Sau nước. Ngâm mình dưới nước, tựa lưng vào bộ rễ tre già cỗi, tôi nhìn
ứng với thời gian của thiên mệnh, nhưng dường này mỗi khi gặp phải những điều bất an, tôi lại ra quãng sông êm đềm, cảm thấy như được nương tựa vào cội nguồn
như dòng sông là một ngoại lệ của tạo hóa khi nhớ đến lời mẹ dặn, như ngày xưa mỗi lần đứng quê hương mát lành.
cứ luôn luôn hồn nhiên minh triết. Dòng sông cứ trước dòng sông ấu thơ. Những buổi sáng tinh mơ của mùa xuân, đàn bươm bướm bay
thế chảy mải miết, qua trăm năm, qua ngàn năm, Điều thú vị nhất của dòng sông dành cho qua sông cùng với bạt ngàn hoa dại lấp lánh như ánh mắt trẻ thơ
qua tâm tưởng của bao thế hệ con người. Mỗi bọn trẻ con chúng tôi chính là những buổi tắm trong sương mai. Mùi hương hoa dại như một thứ sâm đắng, nhẫn
lần trở về đứng trước dòng sông xưa, tôi luôn sông. Nhìn những bụi tre nối nhau thành hàng nại rót vào lòng người nỗi thăm thẳm cố hương. Ngàn đời nay, con
thấy đó là dòng sông ấu thơ, dẫu làng mạc lúc thành lũy bên bờ sông, người lớn thường nghĩ người sống nương tựa vào thiên nhiên như là lẽ vô thường của trời
thịnh lúc suy, nhân quần lúc tan lúc hợp, đôi bờ về những điều sâu xa, còn bọn trẻ con thì dâng đất. Dòng sông ấu thơ đã chảy qua đời tôi như một dải lụa dịu dàng,
kia là sinh ra hay chia cách, thì dòng sông vẫn lên niềm vui thích. Bởi dòng sông vô tình đã một khúc xuân xanh tươi mát. Nhớ về dòng sông ấu thơ, tôi như trở
chảy qua tất cả để hòa vào biển cả mênh mông. mài những gốc tre gân guốc trở nên nhẵn nhụi, về nơi an trú của tâm hồn vời vợi bóng quê.