Page 35 - Báo Lào Cai - Số Tết Âm Lịch
P. 35
35
Ất Tỵ 20252025 35
Xuân
Xuân
Ất
Tỵ
Xuân lại đến rồi
PỜ SẢO MÌN
Tích tắc! Xuân lại đến rồi
Tích tắc... cha và mẹ sinh nở ra tôi
Tích tắc mẹ cha đã đi xa rồi
***
Tích tắc hôm qua đã qua
Tích tắc hôm nay đến rồi
***
Tích tắc một thế kỷ đi qua
Tích tắc 100 năm đã đến
***
Hoa xuân. Ảnh:
NGUYỄN
TRUNG KIÊN
Hoa xuân. Ảnh: NGUYỄN TRUNG KIÊN Tích tắc 100 năm trôi đi
Một câu thơ tôi chưa kịp nghĩ
Đẻ xòe tròn một ánh trăng ngần
Xấu hổ… tích tắc xuân lại đến rồi
Xuân về phố Nhanh thế! Tích tắc xuân ơi!
HẢI XUYÊN
Xuân đáy ngõ
Nắng trườn qua phố
Sương nép hàng cây
Rụt rè vạt gió NGUYỄN VĨNH TIẾN Tính tẩu
Rủ chồi bật lên
Tết đã mấp mé đầu ngõ
Hoa đào xúng xính Còn sâu trong ngõ, khế vẫn rụng HOÀNG ANH TUẤN
Quất uốn sắc vàng Cây nhìn nhà, tưởng mùa đông còn sừng sững
Đung đưa lá vẫy Nhà nghe gió, tưởng thời gian thổi hao gầy Tay em nâng tính tẩu
Gọi mùa xuân về. Người nhìn thời gian, tưởng tình yêu còn đâu đây... Gảy một khúc đàn trời
Nhưng không có gì cả Mười ngón măng trắng nõn
Và cũng chẳng sao cả Gọi mưa về mưa ơi
Không quất thì đào, không đào thì mai
Không mải đọc báo, cũng chẳng nghe đài Dây đợi là cung nhớ
Chỉ thấy chầm chậm mùa chuyển rồi nguôi ngoai... Dây chờ là cung thương
Tình anh cung nào nhỉ
Mắt sương miền núi thẳm Hoa nở từ tâm cũng là cành đào Mà tương tư đêm trường
Mẹ cha còn bóng, trẻ con còn xôn xao
Mùa xuân trở thành ước lệ
NGUYỄN VIỆT CHIẾN Trong chuỗi tưởng niệm của sợi tóc bạc Anh uống say ánh mắt
Trong giọt lặng im giữa những hô hào... Đổ rượu xuống gầm sàn
Lên Sa Pa Và ngõ, con đường, cũng là ẩn dụ Cầm lời then em hát
ngược rừng qua miền gái đẹp Của ước vọng tăm và que Nở ra mùa hoa ban
núi như bầu ngực trần của người mẹ thiên nhiên Trăng đã say khướt cả đường đi lối về
khỏa mình trong nắng trước khi đắm mình vào đêm Giọt nước mắt trăng là giọt sương cuối Chạp... Những ngọn gió xanh biếc
mắt người con gái Mông nói với ta những điều như thế Thắt ngang lưng núi chàm
Nghĩ cũng nhiều biến chuyển
Của mấy chục cái tết Em hóa chim nộc-choóc
Lên Sa Pa Một con số nhỏ bé Bay trong chiều khói lam
gặp sương bay trong mắt người con gái Mông Dưới tỷ tỷ ngôi sao...
sương của núi ngàn đời u ẩn Tình chúng mình Cầu thang có chín bậc
em giấu trong ngực áo mình một cánh rừng đầy gió rất mặt ao Bắc lên như cầu vồng
em giấu trong vạt váy của mình một ban mai sinh nở Đã từng thuở nào Anh vịn vào câu lượn
em giấu trong tóc mình phiên chợ tình của đêm Bước từ hè sang đông
Soi bóng trăng sao...
Hoa càng nở càng tạnh chiêm bao
Này chàng trai Mông Xuân càng nhiều, càng cạn tuổi tác Ngô trên nương cởi áo
con ngựa bất kham của gió Đêm nay tôi là câu hát Lúa dưới ruộng cúi đầu
đừng hau háu nhìn em nữa Lạc lõng rơi ra từ những mùa xuân... Giọt tính tẩu em cất
mẹ em bảo ngực em sau này chỉ dành cho các con em Chảy đầy tràn chum sâu
nếu anh có thèm cứ nhìn vào mắt em đây
đôi mắt đầy sương bao đêm mất ngủ Tay thắp mười ngón nắng
thèm một ngọn lửa Ngực sáng hơn trăng rằm
trên lồng ngực hoang dã của những triền núi đêm. Mây trôi ngang mái cọ
Mới hay vừa trăm năm...
33
X uân 33
Xuân