Page 251 - Văn hoá Huế
P. 251

ở làng chài xóm biển, vào buổi mờ sương ngày 29 và 30 Tết, cho người đi chợ mua về
            chưng trên gian thờ tổ tiên.
               Tôi thường dặn mẹ gọi tôi dậy sớm để theo cha mẹ ra phiên chợ bán hoa. Cha rọi
            đèn cho mẹ cắt rồi bó lại thành từng khóm mượt dài bằng dây chuối, mỗi khóm đơm
            thêm vài cành liễu mảnh mai. Đường ra chợ uốn lượn chỉ le lói vài ánh đèn lẫn vào đầm
            đậm sương sớm, trời còn phủ rèm tối như màu nhọ nồi. Cuối Chạp, gió liu riu thổi về
            từ biển lạnh “xanh xương”. Đi hết con đường quanh co ven núi sẽ ra đến chợ, tôi ngồi
            giữa cha mẹ trên xe nhìn xuống những ngọn đèn câu tựa ánh sao giăng đầy mặt biển,
            như chú chim mới ra ràng vừa lạ lẫm, vừa thích thú.
               Cha mẹ đã dành những khóm hoa đẹp nhất để rạng rỡ sắc hương trên gian thờ ông
            bà ngày Tết. Mỗi người đi chợ mua những khóm hoa thẹn thùng ngan ngát như mang
            theo bóng mùa xuân về nhà. Mùa xuân cũng hiện hữu trong ngôi nhà vách bùn mái dột,
            bởi những đoá hoa ủ đầy hương trời đất và thảo thơm lòng người, bởi những đối đãi dịu
            dàng của gió sương tháng Chạp, và lênh loang ánh lửa ngời lên từ trái tim của cha mẹ.
            Hai trái tim ấm không cần cất lên tiếng nói vẫn có thể dạy cho đàn con một lẽ đời chân
            thật, rằng nghèo phải cho sạch, rách phải cho thơm…
               Khi những cành hoa cuối cùng được bán trong sáng ngày 30, cha mẹ mới có thể
            ngược xuôi sắm Tết. Tôi mang ơn từng khóm hoa một thuở, những nụ những cành đã
            can trường vượt qua giá lạnh, dẫu thế nào cũng không để trễ hẹn chuyến tàu mùa xuân.
            Để rồi nhận ra, có vẻ đẹp nào ấm áp hơn vẻ đẹp của yêu thương ánh lên từ bủa vây
            khốn khó.
               Tháng Chạp và Tết, vốn dĩ luôn đầy ắp những phép màu không bao giờ có thể thay

            thế, chôn vùi… n




                   NGÀN THƯƠNG
                                                Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông
                                                đến - đi vùn vụt giữa lòng thế nhân
                                                thiên nhiên khai hội Xuân hồng
                   Thơ xuân
                                                giêng, hai mở cửa thênh thang đón người.
                   hy vọng
                                                Mùa xuân hi vọng trên môi
                                                nâng ly rượu, dẫu không mồi vẫn say
                                                uống đi em, ngực căng đầy
                                                niềm yêu rạo rực, ngất ngây sóng duềnh.


                                                Nên ai như cũng yêu thầm
                                                mùa xuân đẹp nhất gian trần - xuân ơi!












                                                               SỞ VĂN HÓA VÀ THỂ THAO THÀNH PHỐ HUẾ   249
   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256