Page 86 - Tạp chí Cửa Việt
P. 86
- Mình có kế hoạch làm một chuyến đi xa, đi sâu nữa vào tận
trong kia. Nhưng hôm nay có việc khẩn, phải ra Hà Nội cái đã... Dù sao
mình cũng cố gắng sắp xếp công việc để làm kỳ được chuyến đi. Anh
Phan Quang chờ mình ở đây nhé. Chừng dăm hôm nữa mình từ Hà Nội
vào, anh em ta cùng nhau làm một chuyến đi xa. Chắc chắn rồi sẽ thú
vị đấy. Nhớ chờ mình ở Quảng Trị đây nghe!
Hôm ấy mới mùng năm Tết. Tôi chờ anh suốt cả tuần, không
dám đi đâu xa, không ngờ chiếc xe dã chiến giở chứng, anh lái xe bảo
phải ra Quảng Bình may ra mới tìm được xí nghiệp sửa xe quân dụng,
và cũng chỉ ở ngoài đó mới tìm được phụ tùng thay thế.
Tiếc thay, sau khi sửa xong xe, chúng tôi quay lại Vĩnh Linh thì
được biết anh Tố Hữu vừa vào đây chiều hôm trước và sáng nay đoàn
của anh đã đi tiếp luôn rồi. Anh em Quảng Trị cũng tiếc cho tôi: “Anh
Lành suốt cả buổi chiều và cả trong bữa cơm tối hôm qua, cứ bảo chúng
tôi cố tìm bằng được ông Phan Quang, nhưng nhà báo các anh như
cánh chim bay trên trời, biết nơi mô mà tìm!”.
Sau chuyến đi dài ấy trở về Hà Nội, nhà thơ tranh thủ mấy kỳ nghỉ
cuối tuần lên sườn núi Tam Đảo viết bài trường ca Nước non ngàn dặm:
Bàng hoàng... như giữa chiêm bao
Trắng mây Tam Đảo tuôn vào Trường Sơn
Dốc quanh sườn núi mưa trơn
Tưởng miền Nam đó, chập chờn hôm mai
Đường đi... hay giấc mơ dài
Nước non ngàn dặm, nên bài thơ quê.
Dường như thông cảm nỗi niềm của nhau, khi rút cây bút từ túi
áo ngực ra ghi dòng đề tặng tôi tập thơ vừa mới in xong, nhà thơ vừa
viết vừa cười tủm tỉm:
“Tặng anh Phan Quang bạn đường yêu mến
Tố Hữu, 8-1973”
P.Q
___________________
* Trước tháng 4 năm 1975, miền Bắc nước ta dùng múi giờ GMT+7, trong khi chính
quyền Việt Nam Cộng hòa dùng múi giờ GMT+8, vì vậy giao thừa Sài Gòn đến sớm
hơn giao thừa Hà Nội 1 tiếng.
84