Page 85 - Tạp chí Cửa Việt
P. 85
mới vào đầu bữa ăn tối, anh Lành đã rỉ tai tôi: “Đêm nay mình đón giao
thừa bên tê sông, Phan Quang có muốn cùng đi?”.
Xe tôi cùng anh bạn nhà báo bám sát sau xe anh. Nhưng đêm tối
mò, đúng là đêm trừ tịch, đường sá lại xa lạ lên dốc xuống đồi, khi tới
được nơi nghỉ, anh em bảo vệ sắp xếp cho nơi giấu xe và chỉ chỗ cho ba
anh em tôi nghỉ đêm trong một căn hầm lẩn khuất trong trảng cỏ tranh
đang mùa xanh tốt.
Căn hầm chúng tôi nằm chờ đón giao thừa ấy khá thoáng - nghe
nói trước là nơi làm việc của một cơ quan trực thuộc Tỉnh ủy Quảng Trị
- không chật chội như các căn hầm chữ A, ba anh em mắc võng nằm
thoải mái. Mệt quá tôi ngủ thiếp ngon lành.
Sổ tay: “Ngủ một giấc, tỉnh dậy lúc 11 giờ đêm.
Sắp đến giao thừa ở phía nam. Đài Sài Gòn vừa báo: “Còn 30
phút nữa đến giao thừa” . Pháo vẫn nổ rập rình. Có hàng pháo sáng
(*)
phía bên kia bắn lên trời, sáng rực dọc sông Hiền Lương. Lính ta thỉnh
thoảng cũng bắn vu vơ! Qua Đài TNVN nghe tiếng chuông đồng hồ
Nhà thờ Lớn Hà Nội dõng dạc điểm mười hai tiếng. Giao thừa! Nơi đây
chúng tôi lại vừa nghe một tràng súng liên thanh mấy anh bộ đội ta
bắn chơi, bất chấp kỷ luật..., tiếng pháo tết Hà Nội nổ ran qua làn sóng
phát thanh hòa vào tiếng súng chiến trường, chủ yếu là đạn súng liên
thanh FM 12 ly 7...
...Tôi bước lên khỏi căn hầm. Những người tôi gặp đầu tiên khi
xuất hành năm mới này là hai đ.c. bộ đội đi tuần tra, cứ dăm bước hai
anh lại dùng đèn pin soi bốn phía, miệng một anh hát khe khẽ. Bầu trời
được đạn pháo sáng của phía bên kia bắn lên chói rực...”.
Đêm giao thừa năm Quý Sửu 1973 ấy, hầu như tất cả chúng tôi
ai nấy đều thức. Tôi vặn to cái radio bán dẫn, gặp đúng vào lúc nghệ sĩ
Trần Thị Tuyết ngâm bài thơ của chính anh Lành:
Khao khát trăm năm mãi đợi chờ
Hôm nay vui đến ngỡ trong mơ.
Sau khi đón giao thừa tại vùng mới giải phóng phía nam sông
Bến Hải, sáng mùng một Tết tôi vội ra Quảng Bình dự buổi đồng chí Bí
thư thứ nhất Trung ương Đảng nói chuyện với cán bộ chủ chốt hai tỉnh
Quảng Bình, Quảng Trị. (...) Tiễn anh Ba về Hà Nội từ sân bay Đồng
Hới, tôi lại vào Vĩnh Linh, lại gặp anh Tố Hữu. Anh hào hứng:
83