Page 84 - Tạp chí Cửa Việt
P. 84
ngoan cố vẫn bắn vu vơ lên vùng giải phóng. Chốc chốc một loạt đạn
chỉ vài ba quả lại nổ khi gần khi xa. Trong vườn mít, đồng bào mấy thôn
lân cận, kể cả đồng bào từ các huyện Hải Lăng, Triệu Phong tránh giặc
ra đây cùng một số đơn vị thay mặt các lực lượng vũ trang đã xếp hàng
ngay ngắn, vẻ mặt ai nấy đều có vẻ nghiêm trang. Trong khi ổn định
hàng ngũ, chờ hai đồng chí Trung ương đến khai mạc, tôi cứ lan man
ngẫm ngợi những kỷ niệm chẳng đâu vào đâu thuở ấu thơ.
Anh Lê Văn Lương thay mặt Ban Bí thư Trung ương nói mấy câu
ngắn gọn mở đầu, chúc Tết đồng bào, chiến sĩ tỉnh Quảng Trị vào lúc
tiếng súng mới tạm ngừng. Anh Tố Hữu tiếp lời, nói có dài hơn. Có tiếng
ai đó đề nghị với Đoàn Chủ tịch cuộc mít tinh, hãy mời bà con ngồi
xuống nghe nói chuyện cho đỡ mỏi chân. Đây là nếp sống hằng ngày
trong vùng bom đạn, trong mọi sinh hoạt, con người càng gần mặt đất
càng yên tâm hơn trước những loạt đạn đến bất ngờ. Tiếng đại bác chiều
ba mươi Tết vẫn tiếp tục nổ rời rạc vu vơ, và đồng bào do quá quen với
nhiều trận bom ác liệt gấp trăm ngàn lần, chẳng ai buồn quan tâm đến
những phát đạn lờ đờ ấy, dù cũng có tiếng nổ nghe chát chúa, có nghĩa
viên đạn vừa rơi kề đâu đây. Riêng tôi rất sợ. Lúc này đã sâm sẩm tối. Sợ
chẳng may có một tên gián điệp báo cho quân bên kia rõ địa điểm cuộc
mít tinh, rồi mấy quả đạn đại pháo rót đúng xuống khu vườn mít đây,
vào lúc này... Ai bình thản lắng nghe, ai lo sợ bồn chồn mặc ai, nhà thơ
xứ Huế vẫn bình thản chuyện trò với bà con qua giọng trầm xứ Huế ấm
áp của anh. Lâu rồi, anh Lành mới có dịp tuôn ra cái vốn mô tê răng rứa
gợi nhớ quê mẹ quê cha dù nhà lãnh đạo đang... phân tích thời cuộc:
Sông Bến Hải bên bồi bên lở
Cầu Hiền Lương bên nhớ bên thương
Cách ngăn mười tám năm trường
Khi mô mới được nối đường vô ra?
Bây giờ cầu lại bắc qua
Ván thơm gỗ mới cho ta gặp mình...
Đêm hôm ấy, đêm ba mươi Tết, đêm trừ tịch, đêm giao thừa, theo
yêu cầu của nhà thơ, Tỉnh ủy Quảng Trị sắp xếp để anh nghỉ qua đêm
tại một căn hầm nửa nổi nửa chìm giữa một trảng cỏ tranh cao tốt (hầm
làm nơi trống trải, không có cây to rậm rịt như trong rừng, thì càng hay
cho sự nghi trang) cùng với anh cận vệ và cô con gái út của anh. Vừa
82