Page 95 - Văn Nghệ Phú Yên
P. 95
Tết về trên sân ga
LÊ TRƯƠNG THÚY DIỄM Tản văn
Cuối năm, sau những buổi chiều bộn bề nơi công sở, tôi có thói quen dạo
quanh thị trấn nhỏ. Phố huyện như khoác lên bộ quần áo mới đẹp đẽ và đầy
sức sống, nôn nao đón chờ năm mới bắt đầu. Tôi chầm chậm ngang qua từng
ngõ phố, bao sắc hoa bên đường đua nhau quyến rũ. Từng loài hoa khẽ khàng
dâng cho đời một nét đẹp riêng, chứa chan vô vàn ý nghĩa. Hoa lá dường như
cũng có hồn, chúng thì thầm điều chi làm bâng khuâng bước chân kẻ mơ mộng.
Rồi chiếc Dream cũ dừng lại trên sân ga, khi ánh hoàng hôn lặng lẽ khuất
nửa mình sau vách núi. Tôi nhớ, hồi còn là sinh viên, mỗi lần về quê hay trở
lại thành phố, tôi có sở thích phiêu du trên những chuyến tàu. Từng cảnh đẹp
quê hương lần lượt lướt qua bên khung cửa sổ khiến tâm hồn như bị mê hoặc.
Thời sinh viên bảng lảng nhưng tôi chẳng thể quên những lần ngồi nơi sân ga
chốn người, nhấm nháp ly cà phê đợi chuyến tàu về Tết. Nhìn dòng người lần
lượt lên chuyến tàu riêng mình, lòng không khỏi xốn xang thời khắc sum họp.
Rời phố thị bao năm, cho đến tận bây giờ, mỗi lần nhìn thấy đoàn tàu xình
xịch lướt qua, trong tôi lại xuyến xao bao hồi ức xưa cũ. Dường như chính điều
ấy đưa tôi có mặt nơi này.
Ga xép những chiều cuối năm nhộn nhịp và rộn ràng hơn dáng vẻ yên
bình, tĩnh lặng thường ngày. Những ánh đèn đường rõ dần, thả xuống vạn
vật thứ ánh sáng ấm áp. Một vài tia sáng đậu trên những khóm mai phía nhà
ai thẹn thùng hé nụ, bên cạnh những luống vạn thọ chực chờ trổ bông. Tiết
trời những ngày cuối năm se lạnh, man mác trên da thịt mấy giọt sương đêm
xuống sớm. Đất trời như thổi luồng sức sống thanh khiết vào cỏ cây, hứa hẹn
những đóa hoa rạng ngời đón ngày mới.
Năm cũ đang dần khép lại, năm mới sắp sửa bước sang, sân ga được sắm
sửa chiếc áo Tết khi mới hôm kia những người thợ sơn đã miệt mài phủ lên
bức tường lớp sơn màu vàng đặc trưng. Từng chiếc ghế dài nơi sảnh chờ cởi bỏ
màu xanh cũ kỹ với những vết hoen rỉ bởi thời gian mà thoắt biến trong màu
áo còn nồng nàn mùi sơn mới. Những chậu cúc vàng được trang hoàng trên
mỗi bậc thềm nhà ga. Bao cánh hoa be bé bung xoè, hòa trong từng câu đối đỏ
điểm tô cho bức tranh mùa xuân nơi ga xép thêm rực rỡ. Tôi đoán chắc rằng,
khi mỗi vị khách phương xa trở về nhìn những đóa cúc e ấp, lòng lại bồi hồi
bao cảm xúc giữa lòng cố hương.
VĂN NGHỆ PHÚ YÊN 89