Page 117 - Tạp chí Nha Trang
P. 117

ở trong làng của ông có ông Đồ       khẩu  đọc  hai  câu  thơ  đối  nhau
            Trung, một người giàu có mở lớp      rất chuẩn: “Nín hơi, biển động ba
            học  trong  nhà  để  dạy  cho  con   tầng  sóng/Há  miệng,  rồng  bay
            cháu  mình,  và  cậu  bé  Trứ  được   chín  khúc  mây”.  Cả  vị  thầy  giáo
            cha cho đến đây để học. Một hôm,     và cha của Nguyễn Công Trứ đều
            khi cả lớp đang ngồi học, ông chủ    khen hay. Được khen cậu bé Trứ
            nhà  chợt  nổi  hứng  đi  vào  và  xin   thích chí, liền đọc tiếp: “Ba tầng
            thầy cho phép ông ra cho các trò     sóng  dội  vang  trời  bể/Năm  sắc

            một vế đối. Ông tuyên bố nếu trò     mây bay thấp thoáng trời”.
            nào  đối  hay  và  nhanh  nhất,  ông    Có  lần  cậu  bé  Trứ  cùng  các
            sẽ thưởng cho một quan tiền. Nói     bạn  đi  với  thầy  giáo  trên  đường
            rồi,  vị  chủ  nhà  ra  vế  đối  làm  đề   thì  một  trận  mưa  to  bất  ngờ  ập
            như sau: “Ngoài vườn cây đại nở      đến,  thầy  trò  phải  chạy  vào  trú
            hoa đại”.                            trong một quán nước ven đường.
               Trước  vế  đối,  học  trò  cả  lớp   Ngay lúc đó có một người đàn ông
            ngồi nhìn nhau, chưa biết trả lời    gánh cỏ đi ngang cũng vội quẳng
            ra  sao,  thì  Nguyễn  Công  Trứ  đã   gánh ngoài trời chạy vào mái hiên
            đứng lên đọc vế mình đối:“Trong      của  quán  trú  mưa.  Lát  sau,  trời

            buồng  ông  Trung  ấp  bà  Trung”.   vừa  ngớt,  người  đàn  ông  đã  vội
                                                 vã ra nâng gánh cỏ lên vai chạy
            Cả  thầy  lẫn  trò  được  một  trận   đi tiếp. Nhân đó, thầy bảo các trò
            cười, còn cụ Đồ Trung thì đỏ mặt     thử  làm  câu  đối  tức  cảnh  nói  về
            im lặng, và tất nhiên, cụ phải trao   người gánh cỏ nọ. Trong khi các
            cho  Trứ  một  quan  tiền  vì  vế  đối   cậu bé khác đang vò đầu tìm chữ
            rất  chuẩn  -Trong  đối  với  ngoài,   nghĩa  thì  Nguyễn  Công  Trứ  đã
            Đại  đối  với  Trung,  và  nở  đối  với   ứng khẩu đọc hai câu: “Tạnh cơn
            ấp.                                  phong  vũ  lò  ngay  mặt/Sẵn  gánh
               Một  hôm,  thầy  dạy  học  đến    càn khôn ghé thẳng vai”. Thầy đồ
            thăm  nhà  Nguyễn  Công  Trứ  rồi    nghe  xong  rất  khen,  công  nhận
            cùng  với  thân  phụ  của  cậu  ngồi   câu  đối  của  Nguyễn  Công  Trứ,
            dùng  trà  và  đàm  đạo.  Lâu  lâu   vừa hợp cảnh, vừa bộc lộ chí khí
            hai  người  lại  kéo  thuốc  lào,  thả   của  một  đấng  trượng  phu  tương
            khói bay ra khỏi miệng như mây       lai. Còn về phép đối thì khỏi phải
            bay,  như  sóng  cuộn.  Đứng  bên    nói: hoàn chỉnh, từng ý, từng chữ
            cạnh, Nguyễn Công Trứ liền ứng       -  “cơn  phong  vũ”  đối  với  “gánh



            116
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122