Page 112 - Tạp chí Nha Trang
P. 112

ở đầu hè, xuân về như tươi tốt thêm   (Tảo xuân đắc ý)
           ra: “Tự bén hơi xuân tốt lại thêm/     Và đây nữa, ít có người nói lên
           Đầy buồng lạ mùi thâu đêm/ Tình     được sự cảm nhận về cái đẹp của
           thư một bức phong còn kín/ Gió nơi   mùa xuân khi nó còn ở trong trạng
           đâu  gượng  mở  xem”  (Cây  chuối).   thái non tơ, trạng thái bắt đầu khi
           Đó là cảnh mùa xuân với hoa xoan    hương  hoa  mới  chớm  bay  như
           nở, với tiếng cuốc kêu làm lay động   Nguyễn Trãi:
           khách làng văn: “Trọn ngày thong        “Xuân chầy liễu thấy chưa hay
           thả khép phòng văn/Khách tục bên    mặt
           ngoài  chẳng  bén  chân/Giục  giã      Vườn kín hoa truyền mới lọt tin
           cuốc  kêu  xuân  đã  hết/Hoa  xoan
           mưa nhẹ nở đầy sân” (Cuối xuân         Cành có tinh thần ong chửa thấy
           tức sự).                               Tính  quen  khinh  bạc  bướm
             Sự cảm nhận tinh tế, tài hoa về   chăng gìn
           mùa  xuân  của  Nguyễn  Trãi  được      Lạc Dương khách ắt thăm thinh
           thể  hiện  rõ  ở  nhiều  bài  thơ.  Một   nhọc
           trong số các bài thơ ấy phải kể đến    Sá mựa cho ai quẩy đến bên”
           “Tảo  xuân  đắc  ý”.  Ở  bài  thơ  này,   (Đầu Xuân đắc ý)
           giữa  khi  trời  còn  đang  rét  mướt,   Viết  về  mùa  xuân,  trong  thơ
           thông còn im lìm trong tuyết, nhưng   Nguyễn Trãi, con người là chủ thể
           qua hình ảnh con chim én, trời đất   và luôn gắn bó, cảm nhận sự tác
           báo  hiệu  một  mùa  xuân  đang  tới   động  của  mùa  xuân.  Trước  mùa
           đầy lay động:                       xuân,  ông  không  chỉ  thấy  “Sáu
             “Đường tuyết thông còn giá in     mươi ba tuổi còn xuân chán” mà đi
             Đà sai én ngọc lại cho nhìn       giữa cảnh sắc muôn màu của cây

             Xuân  chầy  liễu  thấy  chưa  hay   cỏ,  giữa  sự  đổi  thay  của  đất  trời
           mặt                                 xuân, nhà thơ nhận ra rằng: “Sắc
             Vườn kín hoa truyền mới lọt tin   xuân  bên  mắt  khiến  người  say”
             Cành có tinh thần ong chửa thấy   (Đêm đậu thuyền ở cửa biển). Bờ
                                               ao,  ruộng  đồng,  bờ  tre,  núi  đồi…,
             Tính quen khinh bạc điệp chăng    nói chung bức tranh quê khi xuân
           thìn                                về  gợi  lên  cho  Nguyễn  Trãi  biết
             Lạc Dương khách ắt thăm thinh     bao tình yêu thương. Những phong
           nhọc                                tục tập quán cũng trở nên rạo rực
             Sá mựa cho ai quẩy đến bên”       trong những bài thơ của ông. Đây



                                                                              111
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117