Page 110 - Tạp chí Nha Trang
P. 110

đến đây để khoác lác. Đêm đó, anh   tiêu  hàng  ngày,  một  con  ngựa  để
           tạm  giam  tôi  bằng  sức  mạnh  của   cưỡi và quyền lực vô hạn. Vansidhar
           một công chức nhà nước. Hôm nay,    nghẹn  lời  nói,  “Ông  Pandit!  Tôi
           tôi  đến  để  đầu  hàng  anh.  Tôi  từng   không biết nói gì để cảm ơn sự hào
           gặp hàng ngàn kẻ giàu có, kẻ có ảnh   phóng của ông. Nhưng nói thật, tôi
           hưởng, giao dịch với nhiều viên chức   không xứng với vị trí đó”.
           cao cấp. Tôi đã biến họ thành nô lệ    Ông  Apolideen  nói,  “Anh  đừng
           cho tôi, cho tiền của tôi. Nhưng anh   nên khiêm tốn!”
           đã thuyết phục được tôi. Nếu anh cho   Vansidhar nói bằng giọng nghiêm
           phép, tôi muốn hỏi anh một câu”.    trang, “Tôi là nô lệ của ông. Tôi biết
             Vansidhar biết là ông Pandit đang   ơn nếu được phục vụ cho một người
           nói chân thành. Ông nhìn kỹ anh và   đáng kính như ông. Nhưng tôi không
           tin  anh  có  thiện  chí.  Sự  kiêu  hãnh   có đủ hiểu biết, kinh nghiệm và tầm
           trong anh bị thay thế bằng sự bối rối.   nhìn  để  đảm  đương  công  việc  đó.
           Anh nói bẽn lẽn: “Ông khoan dung    Ông cần một người có kinh nghiệm
           nên ông đã đến đây. Tôi bị chức phận   và năng lực cho công việc ấy”.
           ép buộc nên đã cư xử thô thiển với
           ông. Tôi giờ phục tùng ông. Tôi sẵn    Ông Apolideen rút ra một cây viết
           lòng thực thi mệnh lệnh của ông như   từ túi đựng viết, đưa cho Vansidhar
           có thể”.                            và nói, “Tôi không tìm người có kinh
             Ông Apolideen nhìn anh trìu mến   nghiệm, năng lực, hiểu biết. Từ lâu,
           và nói, “Đêm đó, trên bờ sông, anh   tôi tìm ngọc trong đá. Thật may mắn,
                                               tôi đã tìm được báu vật sáng lấp lánh
           đã  từ  chối  tôi  nhưng  anh  sẽ  chấp   hơn  sự  hiểu  biết  và  tầm  nhìn.  Viết
           nhận lời đề nghị của tôi bây giờ”.  đây, anh đừng chần chừ. Tôi cầu xin
             “Tôi  không  biết  làm  gì  cho  ông.   Thượng  đế  cho  anh  cứ  nhẫn  tâm,
           Nhưng tôi chắc là tôi sẽ làm, nếu tôi   cứng rắn, thô lậu nhưng hãy là viên
           có thể”.                            thanh tra có trách nhiệm”.
             Ông Alopideen rút một tờ giấy ra     Nước  mắt  Vansidhar  giàn  giụa.
           và  đặt  trước  mặt  Vansidhar.  “Anh   Anh vô cùng xúc động trước sự bao
           hãy  vui  lòng  đọc  qua  tờ  ủy  nhiệm   dung này. Anh nhìn ông Alopideen
           này và ký tên anh vào. Tôi là người   bằng đôi mắt đầy biết ơn, kính trọng
           Bàlamôn.  Anh  chưa  chấp  nhận  yêu   rồi run run ký vào tờ giấy.
           cầu của tôi thì tôi chưa đi”.
                                                  Ông Alopideen nhảy lên vui sướng
             Khi  Vansidhar  đọc  tờ  ủy  nhiệm,   và ôm chầm lấy anh Vansidhar.
           nước  mắt  anh  rào  rạt.  Ông  Pandit
           Alopideen chỉ định anh làm tổng ủy           TRẦN NGỌC HỒ TRƯỜNG
           nhiệm cho toàn bộ tài sản của mình,      (Lược dịch từ bản tiếng Anh, trong
           với lương là 6 ngàn rupee một năm.    Premchand, The complete short sto-
           Ngoài tiền lương, còn có chi phí chi   ries, Volume 1, Penguin Books, 2017).



                                                                              109
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115