Page 107 - Tạp chí Nha Trang
P. 107

Badlu Singh, bắt giam ông ta! Tôi ra   chính trực và tự trọng quấy rầy. Tiền
            lệnh”.                               và  sự  chính  trực  đang  kéo  co  căng
               Có sự chấn động lớn. Alopideen,   thẳng.  Tiền  không  hết  hy  vọng  và
            những  kẻ  thân  tín  và  những  người   liên tục tấn công, từ 5 lên 10, từ 10 lên
            đánh  xe  bò  đều  bị  sốc.  Đây  có  thể   15 và cuối cùng lên 20 ngàn. Nhưng
            là  lần  đầu  tiên  trong  đời  ông  nghe   chức phận đã kiên gan đối mặt với
            những  lời  đáng  ghét.  Badlu  Singh   các đợt tấn công chết chóc và đứng
            tiến tới nhưng không đủ can đảm để   bất động như một quả núi.
            chộp  tay  ông.  Alopideen  chưa  bao   Cuối  cùng,  Alopideen  thất  vọng
            giờ thấy ai dám khinh thị kẻ giàu có,   nói, “Tôi không thể làm gì hơn. Giờ
            về nguyên tắc mà nói. Ông thấy kinh   tất cả phụ thuộc vào anh”.
            ngạc.                                   Vansidhar  hét  người  tùy  tùng.
               “Anh  ta  còn  dại  dột”,  Panditji   Badlu  Singh  rủa  thầm  chàng  thanh
            thầm nghĩ. “Anh ta cần học thêm và   tra và tiến tới phía ông Alopideen.
            chưa biết giá trị của đồng tiền. Có lẽ   Ông Alopideen sợ sệt lùi vài bước
            anh ta thẹn thuồng, không dám hỏi.   và nói nhún nhường, “Vì Thượng đế,
            Cần dỗ ngọt anh ta”. Ông nói thiên   anh hãy thương tôi. Tôi sẵn sàng gởi
            hạ, “Đừng bất công với tôi, anh thanh   anh 25 ngàn”.
            tra. Tôi sẽ bị phá sản, danh dự tôi sẽ   “Không được”
            bị đe dọa. Sau nữa thì anh sẽ được gì?
            Có thể anh sẽ được thưởng ít nhiều.     “30 ngàn”
            Nhưng  chúng  tôi  không  phải  là  kẻ   “Không”
            thù của anh...”                         “40 ngàn đủ không?”
               Vansidhar nói cộc lốc: “Tôi không    “40 lakh còn không đủ, nói chỉ 40
            muốn nghe ông nói gì nữa cả!”        ngàn rupee. Badlu Singh, bắt giữ ông
               Alopideen  thấy  tảng  đá  mình   này. Tôi không muốn nghe ông ta nói
            đang đứng bị chuồi đi. Đây là cú đấm   gì nữa”.
            vào lòng tự tôn và danh tiếng là kẻ     Chức phận đã giẫm đạp tiền. Ông
            giàu có của ông. Ông vẫn còn tin vào   Alopideen  thấy  người  đàn  ông  trẻ
            sức mạnh của sự giàu có của mình.    khỏe  cầm  còng  tiến  về  phía  mình.
            Ông quay sang ông quản lý của mình   Ông nhìn quanh tuyệt vọng và ngã
            và nói, “Lalaji, đưa anh ta một ngàn   xuống đất bất tỉnh.
            rupee. Anh ta là con sư tử đói”.        4
               Vasidhar  giận  dữ,  “Ông  đang      Thế  giới  đang  ngủ  nhưng  lưỡi
            nói đến 1 ngàn rupee nhưng 1 rupee   người ta thức và chúng bắt đầu uốn.
            cũng  không  làm  tôi  phản  bội  được   Lời khinh bỉ lan khắp nơi, làm như
            chức phận của tôi”.                  thể đời giờ không có ai phạm tội. Ai
               Tiền đã bị sự ngu xuẩn của lòng   cũng cho mình là nói đúng, từ người



            106
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112