Page 43 - Người Hà Nội
P. 43
ĐÀO NGỌC CHUNG NGUYỄN THỊ MAI NGUYỄN ĐÌNH HIỂN
Một ngày Trong tôi Lấm tấm xuân
với chùa Hương… ước nguyện… Bờ rào đã lấm tấm xuân
Hạt sương nhỏ cũng trắng ngần ban mai
Một ngày Trong tôi có một Hồ Gươm Xuân nghiêng xuống ngõ nhà ai
Thật đáng một ngày… Liễu xanh chải tóc soi gương dáng hình Đêm qua nở đoá đào phai dịu dàng
Mồ hôi thấm đá, dấu giày trượt rêu Cầu Thê Húc uốn cong mình Đã thôi say đắm mơ màng
Dễ gì được bước liêu xiêu Điệu như vũ nữ cung đình múa sen Thì đây gọi chút sương tan chuyển mùa
Chìm trong đất Phật, thơ yêu trải lòng Phố phường tấp nập đông chen Bồi hồi sau giậu phên thưa
Nghìn năm, người vẫn thân quen nụ cười Có con chim nhỏ ngẩn ngơ tìm bầy
Xòe tay vuốt “áng mây hồng”*
Lại run run đón những dòng sữa thơm Trong tôi có một tháng Mười
Ngước nhìn chúm chím môi son Cờ hoa rực rỡ rợp trời Thủ đô
Lần đầu nếm vị tươi ngon mạch nguồn Triệu bàn tay vẫy, hoan hô
Đoàn quân từ phía cửa ô tiến vào.
Mơ chua hương tích thơm, giòn
Bát canh rau sắng vẫn còn với thơ… Trong tôi có một vì sao
Một ngày “thấp thoáng rừng mơ”** Xua tan tăm tối cho bao kiếp đời
Được làm “cô bé” ngây thơ thuở nào Người sinh đất nước sáng ngời
Quai thao, quần lĩnh, yếm đào Làm nên tháng Tám, tháng Mười tin yêu
Trái tim say nắng, lạc vào động tiên…
Bảy mươi năm ít hay nhiều?
Chắp tay cầu một chữ duyên Hà Nội ơi đã bao nhiêu thăng trầm
Chỉ mong Phật độ xuống thuyền gặp anh! Trong tôi ước nguyện thì thầm
....................................................................................... Mong thành phố vạn nghìn năm hòa bình
(*): Thơ Nguyễn Nhược Pháp
(**): Thơ Nguyễn Bính
TRẦN TRỌNG GIÁ NGÔ ĐỨC HÀNH
Mùa xuân ở phía Ơn mùa
ĐỖ BẠCH MAI
Chuyển mùa anh chờ Em xuýt xoa
mùa xuân sẽ không còn giông tố
Thu đã chuyển mùa rồi nhỉ Mùa xuân ở phía anh chờ mùa đông nhọc nhằn
Thuyền ai lướt trong sương thu Công viên hoa đỏ, bờ hồ nước xanh chầm chậm ngang qua xào xạc lá vàng
Mùa đông đang về ngoài cửa Nghiêng nghiêng rặng liễu buông mành
Thì thầm gió cũng đung đưa Anh và ghế đá vẫn dành đợi em… Bao mùa đông gợi nhớ xôi xa
đôi mắt đen Hà Nội
Mùa đông đang chờ ngoài ngõ Thế rồi tiếng gọi thân quen Hồ Tây vọng tiếng kinh cầu
Nhường cho thu những đắm say Cất lên từ phía đông chen phố phường sông Hồng lặng im trôi dòng nương náu
Tình yêu cũng thành dang dở Chân em ríu rít con đường
Chuyển mùa, thôi đành chia tay Theo hoa mách nẻo sắc hương đợi người Những bông hoa trong tuyết mùa đông
đội băng giá khoe mầm xuân đang nhú
Ta như người ngơ ngẩn ấy Rẽ miền đào quất thắm tươi em lót ổ tháng ngày
Cứ ngỡ mùa thu chưa qua Ta trong văn vắt tiếng cười bên nhau cọng rơm vàng mỏ huyền đôi chim sáo
Cứ ngỡ mùa đông chưa đến Đông tàn lùi lại phía sau
Nắng chiều bịn rịn thiết tha Mùa xuân từ lúc bắt đầu có em. Mùa đông ơi
tất cả băn khoăn rồi sẽ đi qua
Thôi nhé mùa thu đi nhé xuân tràn hương
Còn dư âm... đừng phôi pha công lao mùa này ủ ấp mùa kia
Chim én về đôi cánh nhịn nhường
bầu trời đã hẹn
ngày em đến và ngày em đi
bốn mùa trong anh trổ bông thương mến
Minh họa các trang thơ của Lê Tiến Vượng
Xuân Ất Tỵ 2025
46