Page 82 - Văn Nghệ Bình Định
P. 82
Minh họa: Lê Trọng Nghĩa
trào những cơn đau. Bà bấu chặt từng là gương mặt của kẻ ác tâm. Bà nhếch
cọng cỏ. Đất cát lẫn vào những móng cười rồi chới với đứng dậy.
tay. Bà cố sức bò vào chân tháp. Mưa Gió lồng lộng thổi. Bà quay lưng
giăng. Đêm giăng. Nước mắt của mẹ lại, chọn cách rời đi. Bà dự tính sẽ mặc
lẫn giữa những nhầy nhụa đỏ ngầu. kệ đời mình nát nhàu trong ân hận,
Bà cắn chặt chiếc khăn vừa tự chỉ cần không nhìn thấy gương mặt
mình nhét vào miệng để gồng gắng của người đàn ông năm đó.
với cơn đau. Tôi ra đời giữa một đêm Một tiếng khóc sơ sinh xé tan màn
tháng Mười chớm lạnh. Bà đã cắt rốn đêm, vang lên nhức nhối.
cho tôi. Bà dùng khăn quấn lấy tôi Tim bà rơi xuống.
và ngay ngắn đặt tôi dưới chân ngài Bà quay phắt lại. Đôi mắt khép
Shiva. Bà đăm đăm nhìn tượng ngài hờ của thần Shiva rọi thẳng xuống
và cầu xin một sự che chở. Bà nhìn tôi, bà những tia nhìn nửa trách móc,
VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 75