Page 79 - Văn Nghệ Bình Định
P. 79

quằn  quại  trong  lưỡi  lửa  hung  bạo.  Kiệt sức. Tiếng vó ngựa ầm ầm phía
          Cả bãi sông sáng rực, ở xa mấy trăm  sau. Ánh thở dài. Buông xuôi. Vừa lúc
          dặm  còn  nhìn  thấy.  Quân  Xiêm  tan  ấy, một ông lái đò gọi lớn:
          vỡ, nhảy xuống sông để bơi vào bờ.      - Chúa thượng! Mau lên thuyền!
          Đúng lúc ấy, đội tượng binh Tây Sơn  Lão chờ Chúa thượng ở đây đã hai
          do Trần Quang Diệu và Bùi Thị Xuân  hôm rồi!
          ùa ra gầm thét, giặc lớp này đến lớp    Nguyễn Ánh như chết đuối vớ
          khác bẹp dí dưới những bước chân  được cọc. Nhưng thuyền nhỏ, chỉ chở
          voi. Cánh quân bộ Xiêm La cũng đã  được vài người. Đám tướng sĩ đẩy
          tan vỡ, đầu của tướng giặc Lục Côn bị  Nguyễn Ánh lên thuyền rồi quay lại
          treo lên cột cờ, vẫn còn rỉ máu. Chiêu  chặn  quân  Tây  Sơn  truy  kích.  Nhìn
          Tăng, Chiêu Sương chỉ còn biết bỏ  những bề tôi trung thành vì mình
          thuyền mà chạy.                       liều chết, Nguyễn Ánh rưng rưng, dập
             Khi những tia nắng đầu tiên rọi  đầu ba lạy mà khóc. Khi người cuối
          xuống  sông  Tiền  Giang  cũng  là  lúc  cùng ngã xuống, thuyền đã ra khỏi
          trận đại chiến kết thúc. Sóng ầm ầm  tầm bắn của tên đạn.
          cuốn sạch mọi thứ ra biển, rửa sạch     - Sao lão biết mà chờ ta ở đây?
          huyết thù  nhơ nhuốc.  Thừa thắng       - Bẩm, có người cho lão một nén
          xông lên, quân Tây Sơn đánh thẳng  bạc, bảo chờ ở bến sông, nếu đến
          vào căn cứ Trà Tân của giặc. Quân  hôm thứ ba không thấy người tới thì
          Xiêm binh bại như núi đổ. Năm  không cần chờ nữa.
          vạn quân Xiêm La và ba trăm chiến       - Người đó là ai?
          thuyền bị Nguyễn Huệ đánh tan chỉ       - Bẩm, người ấy che mặt, lão không
          trong một ngày, đặt dấu chấm hết  biết ai cả.
          cho vọng tưởng của Rama I đối với       Nguyễn  Ánh  bần  thần,  nhìn  về
          mảnh đất Gia Định trù phú.            xứ sở lần cuối. Bên kia sông, Lê Xuân
             Khi con nước hiền hòa trở lại, Lê  Giác cũng đã lên ngựa rồi mất hút
          Xuân Giác lại không từ mà biệt.       giữa khói bụi mịt mù.
                                                  Gió chướng lại thổi.
             8.                                   Chiến kỳ Tây Sơn.
             Nguyễn Ánh chỉ còn mấy chục          Phấp phới tung bay!
          người chạy ra bến sông. Mệt nhoài.                                 N.A.T




              (1). Năm 1871, triều đình Cao Miên xảy ra lục đục, tranh giành ngôi báu, phe cầu cứu vua Xiêm, phe cầu cứu
          Nguyễn Ánh. Vua Xiêm là Taksin cử Rama I khi ấy là tướng Chakri đem quân tiến đánh. Ông chạm trán quân đội của
          Nguyễn Ánh do các tướng Nguyễn Hữu Thụy và Hà Văn Lân chỉ huy. Khi chuẩn bị giao chiến thì được tin triều đình
          có biến. Vợ con của Chakri bị vua Xiêm bắt tống giam. Trước tình thế đó, Chakri mời Nguyễn Hữu Thụy đến trại thiết
          đãi, bày tỏ sự tình rồi đề nghị giảng hòa. Hai bên bẻ mũi tên cùng thề lui binh. Tháng 5 năm 1781, như thỏa thuận,
          quân Xiêm và quân Nguyễn cùng rời khỏi Cao Miên. Chakri trở về kinh thành Thonburi, dẹp được biến loạn, giết chết
          vua Taksin, cứu vợ con và giành lấy ngôi báu. Năm 1782, ông lên ngôi vua, lấy hiệu là Rama I. Mối hữu hảo nhờ việc
          “bẻ tên làm tín” giữa Rama I với Nguyễn Ánh cũng bắt đầu từ đó.
             (2). Vua nước Nam theo cách gọi của người Thái.


           72 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84