Page 105 - Văn Nghệ Bình Định
P. 105
Một phòng bệnh đặc biệt dành cho Hai đứa trẻ kia cũng sốt li bì không
những đứa trẻ bị thương do máy bay còn phản ứng. Các sơ quay mặt lén
tiếp nhiên liệu bị cháy rơi, đã chuyển giấu nước mắt khi các lớp băng bị tháo
qua giai đoạn nhiễm khuẩn độc bỏng. gỡ ra, để lộ từng mảng da thịt cháy
Lực lượng bộ binh Mỹ đã rút khỏi Quy đen lột sâu tận xương đang nhiễm
Nhơn nên bác sĩ Bevis từ bệnh viện dã trùng. Từng vết thương như lưỡi dao
chiến của Mỹ qua hỗ trợ cho các sơ. cứa vào lòng các sơ:
Các sơ của dòng nữ tu Y tế Truyền giáo - Xin Chúa đừng để bọn trẻ đau
ở đây đều là bác sĩ, y tá, dược sĩ. Nhà đớn thêm nữa, Amen! - sơ Helen
thương Thánh Gia chuyên khám chữa ngước nhìn bầu trời xám xịt, nặng trĩu.
bệnh từ thiện cho bất cứ người dân Màn đêm đậm đặc, Ba Hớn nằm
nào không kể ngoại đạo hay có đạo. đó. Sơ Helen nắm chặt bàn tay bé nhỏ
Trong căn phòng trắng toát, năm đang lạnh dần của nó. Thân thể của
đứa trẻ nằm trên năm chiếc giường đứa trẻ vẫn khét lẹt khói xăng, mùi của
xếp cạnh nhau. Cơ thể chúng quấn sự hủy diệt:
chặt trong lớp băng trắng dày, chỉ - Xin Chúa thương xót, con sẽ
chừa lại đôi mắt và mũi để thở. Thi không còn đau đớn nữa. Amen!
thoảng một vài tiếng rên rỉ yếu ớt bật Hơi thở của Ba Hớn mỏng manh
ra rồi chìm sâu vào hôn mê. dần, sơ Helen ôm thân thể bé nhỏ của
Các sơ lặng lẽ di chuyển xung Ba Hớn vào lòng, chết lặng! Ba Hớn
quanh để chăm sóc, những đứa trẻ lặng lẽ ra đi như khi nó lặng lẽ đến với
đều bị đốt cháy hầu như toàn bộ cơ thế gian này. Bên ngoài một ánh sao
thể. May mắn nhất là bé gái khoảng xẹt qua, như đón rước linh hồn của nó
năm sáu tuổi chỉ bị sức ép ngất đi, bay về chốn thênh thênh!
nhưng vết bỏng tuy không sâu vẫn có Càng về khuya, tiếng rên của hai
dấu hiệu nhiễm khuẩn. Hai Sanh mở đứa trẻ giường bên cạnh cũng thưa
mắt nhìn quanh, nó không đủ tỉnh táo dần rồi tắt lịm. Hai trái tim bé nhỏ ấy
để nhận ra hai đứa em. đã đầu hàng số phận nghiệt ngã. Hai
Tiếng va chạm của kim loại dịch Sanh vẫn nhắm nghiền mắt, miệng
chuyển vang lên, hai sơ đẩy chiếc như đang cười. Trong cơn mê nó được
xe đầy thuốc mỡ và bông băng vào gặp cha, được cha ôm chặt khừ, được
phòng. Tay chân của Hai Sanh bị cột rờ rẫm khẩu AK báng gập. Nó chợt
chặt vào thành giường. Nó quẫy đạp, thấy má cười hiền khô, Út Nhơn không
miệng ú ớ… Ba Hớn nằm bất động, còn sợ cua kẹp, Ba Hớn không còn ốm
nước mắt ứa ra từ khóe mi nhắm nhách xanh mét hay sốt ho nữa…
nghiền. Toàn thân nó run nhẹ mỗi Hai Sanh cười, cười miên man và thật
khi y tá kéo lớp băng cũ dính chặt vào nhẹ nhàng lướt vào bồng bềnh mây
vết bỏng để thay. Nó không còn sức trắng…
để quẫy đạp hay la khóc. Trên bụng, - Xin Chúa hãy cứu rỗi linh hồn
ngực nó nhòe nhoẹt loang lổ vết dịch các con Amen! - sơ Belle cúi đầu cầu
vàng lẫn máu. nguyện.
98 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025