Page 103 - Văn Nghệ Bình Định
P. 103

ba mét dựng đứng như dốc đá, bọc  bướng bỉnh của nó. Chỉ cần má cười,
          quanh là hàng kẽm lùng nhùng sắc  nó không cần cười cũng thấy vui!
          nhọn xen giữa hai lớp kẽm đơn. Xung     Chiếc xe ngựa ra khỏi khu dân cư
          quanh cứ điểm Gò Loi là hơn chục lớp  chừng ba mươi phút, sương giăng
          rào, chưa kể vô số bãi mìn, bẫy chông  bám víu trên vai gai gai se lạnh. Mấy
          gài chi chít bốn phía. Trên đỉnh có sân  đứa nhỏ dúi dụi ôm nhau ngủ ngon
          bay  lên  thẳng,  có  hầm  ngầm  dự  trữ  lành, Sáu Thử kéo tấm mền cắt ráp từ
          vũ khí lương thực đủ nuôi quân trong  bao cát thải phủ lên người các con.
          mấy tháng nếu bị bao vây. Viên thiếu    Chiếc xe ngựa lộc cộc chạy trên
          tá chỉ huy liên đội bảo an đóng ở Gò  con  đường đất  sục sùi, nghiêng  trái
          Loi tuyên bố: “Khi nào nước sông Kim  ngã phải bởi những rãnh hằn sâu
          Sơn chảy ngược thì Việt Cộng mới lấy  hoắm của vết xe bọc thép Mỹ. Lát lát
          được Gò Loi”.                         bùn nhão trong vũng nước quét lên
             Hai Sanh được lãnh nhiệm vụ dẫn  người, hai bên đường cây cối lặng lờ
          đường cho lực lượng vận chuyển vũ  xác xơ hiếm hoi sự sống.
          khí. Trong đêm tối, nhiều thùng vũ      Tiếng xe nhà binh từ xa rền rền dần
          khí, những trái nổ được chuyển về  tiến lại, đoàn xe chở lính chạy rầm rập
          lặng lẽ, được giấu kỹ trong các hố cát,  qua cuốn bụi đất bùn nhão xoắn quện
          dưới lớp hào bí mật dày đặc ở Đồng  không  gian.  Sáu Thử  nhanh  tay  kéo
          Bịch giáp Gò Loi. Mọi thứ đều được  tấm bao cát che mặt lũ nhỏ, chắc kéo
          ngụy trang hoàn hảo, như thể đó là  lính đi càn ở đâu đó! Đoàn xe xa mờ
          một phần của thiên nhiên hoang dã,  dần trong màn bụi, có chút khoảnh
          địch không thể nghi ngờ.              khắc bình yên hiếm hoi của chiến
             Giữa lúc tình hình khẩn trương thì  tranh.  Đâu  đó  lơ  thơ  những  bụi  cây
          Sáu Thử lại nhận chỉ thị của tổ chức.  dại  đỏ  oạch  đẫm  sương,  bên  bờ  tre
          Sáng sớm, cô hối thúc mấy đứa nhỏ  đàn chim bất chợt vụt lên, nháo nhác
          thu dọn đồ đạc. Xin phép chủ “về quê  như đang sợ hãi thứ gì đó.
          giỗ cha”. Tội nghiệp, đang ngủ mà       Sáu Thử nhìn thẳng về phía trước,
          đứa nào cũng bật dậy tỉnh queo. Biết  kéo nhẹ chiếc khăn dù che cổ, mấy
          má lo lắng cho mình nên vừa chất đồ  đứa trẻ vẫn ngủ ngon lành dưới tấm
          lên xe ngựa Hai Sanh vừa động viên:   mền chắp vá chằng đụp: “Ráng chút
             - Má với mấy em về mạnh giỏi,  xíu nữa, qua hết đoạn trống này tới
          đừng lo cho con!                      cầu là ổn!”. Hai bên đường lúc này lác
             - Phụ má đưa em về rồi theo xe ông  đác mấy đám lúa vàng óng ngã rạp.
          Tám quành lại. Mồ tổ mày, lì lợm hết  Những người nông dân đang tất bật
          sức!                                  thu gom “sự sống”, trước cặp mắt soi
             Hai Sanh lí lắc thọc nhẹ hông má  mói của đám bảo an kè kè khẩu M16
          rồi ôm quàng từ sau lưng:             luôn sẵn sàng nhả đạn.
             - Thương má nhất trần đời!           Trên cao, có tiếng động cơ khác lạ
             Sáu Thử xoay người lại vò mái tóc  ngày càng gần, con ngựa đang chạy
          xoăn của con trai, hôn lên cái trán dô  cần mẫn bỗng khựng lại dựng đứng



           96 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108