Page 101 - Văn Nghệ Bình Định
P. 101

- Hai bắt nướng đen thui thùi lùi    Nó chỉ được phép dừng ở khu
          thơm lựng, nó không kẹp Út được  vực giáp ranh Đồng Bịch và Gò Loi
          đâu, đừng sợ nghen!                   để quan sát, vẽ sơ đồ địa hình Đồng
             Út Nhơn ngẩn người vài giây rồi  Bịch. Dò xét nghiên cứu khu vực này
          ngoan ngoãn thom lom khoanh tròn  thật kỹ để mấy chú có cơ sở thực hiện
          trong hố cỏ khô. Hai Sanh nấn ná xoa  kế hoạch tiếp theo. Cánh đồng loang
          đầu, gãi tóc tới khi em gái ngủ ngon  lổ nhiều ảng nước đựng trong các hố
          lành mới nhẹ nhàng trườn lên dặn Ba  bom cũ mới như những vết thương
          Hớn:                                  chưa kịp lành. Hai tháng ròng bám sát
             - Canh chừng em ngủ, không nghe  ở đây, nó thuộc từng gốc cỏ từng bờ
          lời lần sau ở nhà!                    lạch, hố bom…
             - Hai ỷ lớn ăn hiếp, cha về em méc   Ẩn mình trong đám cỏ khô, căng
          cha!                                  mắt lên đỉnh đồi chóp nón, nhiều
             Hai Sanh ôm Ba Hớn, bịt miệng:     bóng dáng lờ mờ thấp thoáng trên
             - Cha chết rồi, má đi làm mướn! -  chòi canh, lúc ẩn lúc hiện. Chú Sáu Tụ
          Hai Sanh ghé sát lỗ tai con em.       dạy nó cách đếm để tính giờ, cứ sáu
             Ba Hớn trào nước mắt mếu máo:      mươi lần là một phút. Nó kiên nhẫn
             - Cha chết rồi, má đi làm mướn, hu  đếm đều đều, cứ năm lần đếm sáu
          hu!                                   mươi là một loạt đạn từ nhiều họng
             Hai Sanh ngước mặt lên ngăn dòng  súng bao bọc quanh cứ xả ra ào ạt.
          nước mắt, xoa lưng nó:                Cứ ba mươi lần đếm sáu mươi là còi
             - Nói bậy lính nghe bắn chết má,  hụ một lần thay lính gác, mỗi lần thay
          bắn chết hết mấy anh em mình!         ca đều xả súng mù mịt khói cày xới
             Bỗng dưng nó trở thành trụ cột  xuống khu vực xung quanh cứ điểm.
          gia đình, bỗng dưng nó thấy mình ra  Đồng Bịch còn vài con cua con cá, bên
          dáng đàn ông lớn. Nó di chuyển nhiều  Gò Loi con đỉa dai nhách cũng không
          hơn, nhiều nguy hiểm hơn, phải một  sống nổi…
          mình đương đầu với sống chết. Dù lâu    Tiếng quạ kêu chiều khàn đục váng
          lâu nó vẫn lén trốn ra bụi chuối khóc  cả một góc Đồng Bịch.
          hả hê mỗi khi nhớ cha, mỗi khi gặp      Không gian sập nhanh, thằng Hai
          chuyện gì quá sức. Đàn ông lớn nhất  lật đật chui ra khỏi đám cỏ khô, tìm
          định không để người khác thấy nước  móc mấy con cua, lượm lặt mớ sắn mì
          mắt!                                  hư sùng không lớn nổi vì thuốc súng:
             - Nghe lời, Hai thương!              - Hai nhúm lửa lùi sắn mì, bụng Út
             Ba Hớn gật gật đầu đẩy Hai Sanh ra  Nhơn kêu rột rột rồi. Để Hớn kiếm cái
          rồi bò xuống ôm ngang lưng Út Nhơn  lon múc nước, sắn mì lùi mà hổng có
          cười toe:                             nước chắc nghẹn tới mốt luôn đó Hai!
             - Nghe lời, chị Ba thương!           - Thôi, ráng ráng Hai cõng Út về
             Hai Sanh bật cười theo rồi trườn  nhà má nấu cho ăn. Đốt lửa ở đây đầm
          xoãi người lướt qua mấy bụi cỏ, mất  già mò tới là tiêu đó! - Hai Sanh xốc Út
          hút.                                  Nhơn lên rồi xách xâu cua.



           94 O VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025
   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106