Page 98 - Văn Nghệ Bình Định
P. 98
Ký ức màu khói
Truyện ngắn dự thi LÊ PHA LÊ
Những vệt nắng cuối ngày vẫn còn Hình ảnh Hai Sanh lại hiện lên
vương vấn trên bờ vai gầy guộc của trong tâm trí bà. Đôi mắt sáng giống
bà. Xa xa, dãy Trường Sơn chìm dần cha, nó hay ôm lưng bà thủ thỉ, giọng
trong sắc tím mơ màng, hoàng hôn con trẻ nhưng đầy ý chí:
tháng Ba phủ lên cảnh vật làng quê vẻ - Má à, đúng mười bốn tuổi má cho
đẹp yên bình mà thăm thẳm… con thoát ly lên cứ nghen!
Bám vào bờ tường đứng dậy, bà Bàn tay gầy guộc vuốt khẽ vuốt lên
Sáu Thử chậm rãi từng bước về phía khung gỗ, ánh mắt như muốn xuyên
bàn thờ. qua lớp kính cũ để chạm vào gương
Lửa nhang bừng lên, ánh sáng mặt non nớt, đôi má phúng phính của
nhập nhòe ấy đủ rọi những đường Út Nhơn.
nét nhọc nhằn ưu tư chất chứa trên Út Nhơn mất một lóng ngón áp út
gương mặt bà. bàn tay trái lúc ba tuổi vì cua đá kẹp.
Không gian đã sẫm đậm, ngọn đèn Nó lọt lòng dưới hầm giữa trận càn
dầu leo lét trong căn nhà nhỏ. Bà Sáu của lính Nam Hàn ở Nhơn Tân, tháng
Thử vẫn lặng bên bàn thờ, chăm chăm 6 năm 1966.
vào những di ảnh. Ông Sáu vẫn mỉm Bà Sáu nhẹ day người qua di ảnh
cười, giọng nói ấm áp của ông như Ba Hớn, đứa con gái yếu ớt xanh xao
còn đâu đây: mà vẫn luôn phụ cha mẹ chăm em.
- Má thằng Sanh nhớ tắm nước Khói nhang lẩn khuất như kéo bà
nóng cho bớt nhức mình, đừng quên về những tháng ngày khốc liệt nhưng
nấu cháo cho lũ nhỏ ăn sáng kẻo đói ắp đầy yêu thương! Tiếng thở dài của
bụng mất sức nghe! bà hòa vào không gian tĩnh mịch,
VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 91