Page 96 - Văn Nghệ Bình Định
P. 96
người bạn chân thành và người tình tưởng sắp lạy thật khiến tôi cũng đâm
không bao giờ bội ước... Thư hồi âm lần hoảng. Trong nhà ngoài ngõ ai cũng
này không dài, nhưng khi gửi đi, tôi chủ khen em tôi chín chắn, sắc sảo trong
động gửi cả sách báo cho em. khi tôi mang tiếng vụng về hậu đậu.
Thư sau và thư sau nữa, lạc quan hơn, Đáng ghét, lẽ ra nó phải sinh trước, làm
em sôi nổi kể chuyện trong tù. Ngoài chị tôi mới đúng…
thời gian chăm chỉ lao động thì em đọc ***
sách, báo cô gửi và tìm đến phòng đọc
dành cho phạm nhân. Những quyển Không hồi âm nữa, tôi vẫn tiếp tục
sách báo đã làm thân tình hơn mối nhận thư từ trại giam.
quan hệ của những tù nhân với nhau. “Giám thị Q, có một người cháu là
Bác Q giám thị cũng dùng thời gian giáo viên thể dục ở trường cô nên em
rảnh vào việc đọc nên em và bác trao đã biết một chút về những bi thương
đổi sách cho nhau. Được sự hỗ trợ của của cô. Em xin lỗi, em thật ích kỷ và vô
bác, em và một nhóm bạn khác làm tâm khi chỉ khư khư ôm và xem nỗi buồn
thơ con cóc chuyền nhau đọc, rồi viết của mình là nhất mà không chia sẻ với
tiểu phẩm và tập tành để biểu diễn. nỗi lận đận đời cô. Em biết cô đã mạnh
“Vui lắm cô ơi! Cuộc sống trong tù không mẽ vượt qua nhưng dù sao đi nữa em
còn ngột ngạt nữa, em đã tìm thấy lí do cũng muốn cô mở lòng đón nhận cuộc
để sống tốt rồi. Tất cả là nhờ cô, cô giáo sống mới, suy nghĩ tích cực và lạc quan
thân thương của em…”. “Cô giáo thân hơn nữa, biết đâu rồi hạnh phúc lại đến,
thương”? Hẳn là em đang “nói quá” cô sẽ được bù đắp sau những ê chề mất
trong cơn hưng phấn! Vậy nhưng, nếu mát…”.
không phải là nói quá? Tự dưng có một Thôi rồi. Lời “tiên tri” của con em tôi
mối bất an nào đó đang lơ lửng, chờn vẻ như đang ứng nghiệm. Hay tại tôi
vờn trong tôi. Đem chia sẻ chuyện thư quá nhạy cảm? May cho tôi vì đã nghe
từ với cậu học trò - tù nhân, em gái tôi em gái mà dừng sớm. Hy vọng cậu ấy
hét toáng: sẽ nản mà không tiếp tục thư từ...
- Trời đất! Nghĩ sao lại thư đi tin lại Nhưng không, tôi vẫn đều đặn nhận
với một thằng tù hả trời? Đời bà chưa thư. Học trò - phạm nhân rất biết giữ
đủ rối hay sao còn muốn nó rối thêm? chừng mực, không viết điều gì quá lố.
- Nhưng cậu ấy là… học trò - Tôi Tự nhiên thấy cắn rứt, tưởng như mình
chống chế yếu ớt. đang làm gì đó… sai sai. Đem chia sẻ
- Phải. Là học trò nên khi ra tù nó với em gái. Liệu chị hành xử vậy có…
sẽ chẳng nghĩ chuyện về quê với bố “máu lạnh” quá không?
mẹ đâu. Nó sẽ… đi thẳng đến trường - Lạnh nóng gì cũng được, đời đàn
tìm cô giáo trẻ đẹp đơn thân mà đeo bà đơn thân chỉ cầu bình an trên hết.
bám đó cô giáo nhé! Làm ơn nghe tui: Con em phán - như một bà già từng
buông giùm ra. Không thư từ lại qua gì trải sự đời, kiên quyết.
nữa trước khi quá muộn, lạy chị! Vật cuối cùng tôi nhận được nơi
Bộ dạng con em nghiêm trọng cậu học trò - phạm nhân, thay vì thư,
VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 89