Page 45 - Tạp chí Cửa Việt
P. 45

những lời thốt ra trên môi miệng đàn       lợn ăn mừng. Lù lì xì ra khói, thằng
                  ông. Nhưng lại mủi lòng trước mấy lời      Sài thế mà hay, tậu trâu được cả nghé.
                  chắt chiu ít ỏi của Sài. Mủi lòng khi      Thế bao giờ thì cưới? Trước Tết nhà tôi
                  thấy  cảnh  mấy  bác  cháu  líu  ríu  vui   sang dạm ngõ đón luôn mẹ con nó về
                  đùa.  Bằng  một  cách  nào  đó  Sài  bù    nhà, ra riêng làm chục mâm báo cáo
                  đắp cho hai đứa trẻ đáng thương từng       tổ tiên mời họ hàng làng xóm. Cũng
                  thiếu  thốn  tình  cảm  của  một  người    chẳng cần mâm cao cỗ đầy, miễn chúng
                  cha. Chiều nào đi học về tụi nhỏ cũng      nó yêu thương nhau là đủ. Phải! Phải!
                  ra  cổng  ngồi  vắt  vẻo  trên  tường  rào,   Cụ nói phải. Thế hôm nay chú rể đâu
                  chờ đợi Sài mang đến vài niềm vui bé       mà không cùng cô dâu đi chợ? Sim bẽn
                  nhỏ. Hôm dọn nhà Sim nhặt được bức         lẽn  bảo:  “Cuối  năm  xưởng  gỗ  nhiều
                  tranh thằng Cá vẽ bữa cơm của một          đơn hàng, nhà em phải tăng ca”. Hai
                  gia đình. Chẳng cần lời chú thích Sim      chữ “nhà em” vừa thốt ra Sim đã thấy
                  cũng nhận ra người đàn ông trong bức       bùi ngùi.
                  tranh đó là Sài.
                                                             Bà già nhìn tụi nhỏ ríu rít trước sân
                                   * * *                     mới nhận ra Tết thật sự đã về tới nhà
                                                             mình. Cả đời bà chưa bao giờ có được
                  Sáng  nay  bà  già  đi  chợ  Tết  để  chọn   một cái Tết đông vui như thế. Sim giúp
                  mua  chiếu  mới.  Líu  ríu  đi  theo  bà   Sài căng lại chiếc dây phơi. Nhà thêm
                  phía sau là mấy mẹ con Sim. Gặp ai         người dây phơi cũng được nối dài như
                  bà già cũng níu tay, giới thiệu: “Đây      tiếng cười tụi nhỏ. Bà già vẫy Sim lại
                  là vợ con thằng Sài đấy. Tết này nhà       dúi vào tay đứa cháu dâu chùm chìa
                  tôi có thêm người”. Góc chợ lại được cớ    khóa, thủng thẳng bảo:
                  xôn xao. Nhất bà nhé, Tết này phải mổ
                                                             -  Thật  ra  nhà  chẳng  có  gì  để  mất
                                                             nhưng  vẫn  cần  có  cửa.  Cánh  cửa  dù
                                                             ọp ẹp nhưng nó luôn giữ được nếp nhà.


                                                             Sim nắm chặt chùm chìa khóa trong
                                                             tay  rưng  rưng  nghĩ  về  mái  ấm  của
                                                             mình. Sim ngồi bên bà bình yên nhìn
                                                             Sài cùng tụi nhỏ bê ngược bê xuôi chậu
                                                             cúc vạn thọ mà không biết đặt đâu cho
                                                             xứng. Ngoài vườn chim gọi bầy tìm về
                                                             ăn những quả hồng cuối vụ. Bên hàng
                                                             xóm hò nhau dựng cây nêu. Bà già đốt
                                                             bồ kết xông nhà, xua đi những muộn
                                                             phiền năm cũ, đón xuân mới ùa vào.
                                                             Lúc đi qua chiếc gương Sài mới mua
                                                             về treo, Sim chợt thấy mình vẫn còn
                                                             trẻ  lắm.  Ngoài  sân  Sài  chầm  chậm
                                                             mở  then  cửa  những  chiếc  lồng  chim,
                                                             phóng sinh tiếng hót…



                                                                             Số CĐ 16 (01.2025)
                                                                             Số CĐ 16 (01.2025)     43
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50