Page 43 - Tạp chí Cửa Việt
P. 43
định lủi thủi hết đời sao. Mày thương
người ta thì phải nói chứ con ơi.
Sài không dám cãi bà. Những điều bà
mắng đâu có sai. Đúng là Sài thương
người ta đến mòn héo ruột gan mà đâu
dám nói. Mười năm trước không nói vì cho mấy chú chim”. Chẳng biết từ lúc
thấy đời mình nghèo quá chẳng biết nào tụi nhỏ trở thành một phần thân
có mang lại hạnh phúc cho người ta. thuộc trong Sài. Anh hay nhặt những
Lúc ấy mẹ Sim mỗi lần gặp Sài ngoài mẩu gỗ thừa trong xưởng mộc đục
đường hay kiếm cớ nói về người đàn đẽo thành vài món đồ chơi. Trong nhà
ông dưới phố giàu có, thành đạt ngỏ Sim cũng có thêm vài món đồ bằng gỗ.
ý muốn được làm con rể. Sim thì đẹp Ngoài giếng có thêm chiếc ghế ngồi
quá. Đẹp đến mức khiến Sài thấy rửa bát cho Sim đỡ mỏi chân. Chiếc
hoang mang. Đêm ấy, ngồi trên bờ đê bàn học nẻ đôi của thằng nhỏ chiều
lộng gió Sài không ngoảnh sang nhìn nay được bác Sài thay mới. Chiếc ghế
người con gái mình yêu. Dù Sài biết thắp hương ọp ẹp quá mỗi lần mẹ Sim
ánh mắt Sim khắc khoải đang thiêu trèo lên cứ run bần bật cũng được Sài
đốt gáy mình. Thế còn mười năm sau sửa lại cho chắc chắn. Sài cứ lặng lẽ
thì sao? Có người từng hỏi Sài như thế. tới lui bỏ ngoài tai lời thiên hạ bàn tán
vào ra. Họ bảo nhau dạo này thằng
Mười năm sau, Sài chiều nào cũng
kiếm cớ đi làm qua nhà Sim trộm nhìn Sài còn mê con người ta hơn mê chim.
hai đứa trẻ quanh quẩn vui đùa ngoài Họ còn bảo khổ thân thằng Sài, chẳng
chịu lấy vợ đẻ con mà ẵm bồng, khéo
cổng. Vài lần thấy bóng dáng Sim lại cả đời nuôi con người khác. Sim đi
thấp thoáng đâu đó ngoài vườn, Sài chợ nghe tiếng bấc tiếng chì càng thêm
vẫn thấy lòng mình bồi hồi như mười tủi phận. Mấy hôm nay trẻ con không
năm trước. Cũng vài lần bắt gặp ánh thấy ra ngõ chơi, cổng nhà cũng khép
nhìn của tụi nhỏ, chúng như muốn lại im lìm. Sài đi làm về, đứng ngẩn
hỏi: Bác tìm ai? Hôm chìa ra trước mắt ngơ hồi lâu, trong chiếc lồng treo trên
tụi nhỏ nắm kẹo nhiều màu sắc, nhìn xe con chim cứ ngó nghiêng tìm kiếm.
mắt chúng reo vui, chẳng hiểu sao Sài Khi ấy trời đã vào xuân…
như thấy mình được về nhà. Một căn
nhà rộn rã tiếng cười, bát đũa xôn xao. Bà già cúi xuống chọn những củ hành
Đó có phải cũng là ngôi nhà trong ao khô chuẩn bị cho mùa Tết, chiếc chìa
ước của bà? khóa trên cổ buông lủng lẳng. Chợ
phiên năm ngày họp một lần. Sài
Lũ nhỏ hồn nhiên líu ríu dễ gần. thường chở bà đến chợ trước lúc đi làm,
Chúng thích mê mấy con chim chào sương còn chưa kịp tan, mờ mờ ảo ảo.
mào, cu gáy. Có hôm nhận từ Sài chiếc Chợ tháng chạp là những phiên chợ
kẹo, chúng cũng xòe tay trả lại nắm vét năm. Chủ những sạp hàng còn ế
cào cào châu chấu, quả ổi chín, hay vài gì thường mang ra bán nốt với giá vớt
trái chuối vàng ươm, thỏ thẻ bảo “quà vát “rẻ như cho” để rộng chỗ chuẩn bị
Số CĐ 16 (01.2025)
Số CĐ 16 (01.2025) 41