Page 39 - Tạp chí Cửa Việt
P. 39

THƠ




































                           Qua cầu Hiền Lương

                           Chén này rót xuống Hiền Lương
                           Là nghiêng cả một nhớ thương chảy về

                           Một đời mẹ đợi bờ đê
                           Một đời cha vẫn mải mê xanh trời


                           Cỏ hoa thì thắm tơi bời
                           Bờ lau thơ dại con ngồi chờ trăng
                           Con cò cánh trắng phân vân
                           Chiếc cầu xa mãi cái phần chưa qua


                           Xuân này mọc dưới cội hoa
                           Một nhành sim trắng bôn ba xứ người
                           Về đây nở một nụ cười

                           An nhiên mây tím trên đồi thong dong

                           Chén này ân nghĩa dòng sông
                           Cho con ngồi lại với không có gì
                           Mùa xuân hoa cỏ thầm thì


                           Có bầy cò trắng nở đầy trời xanh…







                                                                             Số CĐ 16 (01.2025)
                                                                             Số CĐ 16 (01.2025)     37
   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44