Page 21 - Tạp chí Cửa Việt
P. 21
CHUYÊN ĐỀ
Nữ thần hạnh phúc và ấm no phúc. Vài năm liền, chúng tôi vẫn bắt
gặp anh Hồ Văn Giỏi, bản Trăng - Tà
Những sản vật, ẩm thực đặc trưng Puồng với căn nhà cũ, nếp sống cũ, bộ
trong đời sống đồng bào tạo nên hương quần áo phai màu. Nhưng anh Giỏi
vị đặc biệt cho cuộc sống. Nó là truyền bảo, mọi thứ vẫn còn tốt lắm, áo quần
thống văn hóa, cầu nối giữa con người còn mặc được, tiết kiệm và vẫn còn đẹp
với nhau, giữa con người với thiên lắm. Miên man nghĩ bao điều, như hạt
nhiên, đất trời đặc biệt vào mỗi dịp lễ lúa trên nương, nếu là chúng tôi sẽ
Tết. Đối với người làm nông nghiệp, bón phân, tìm cách tăng trưởng để cây
mùa xuân là mùa hy vọng của người lúa lên xanh, sản lượng đạt như mong
nông dân đặt hết vào cây và đất mong muốn. Nhưng với đồng bào, bón phân
mọi sự yên lành, mùa màng tốt tươi. nhất là phân hóa học đó là tác động
Với vùng miền núi đó là nương rẫy, hy xấu cho đất, cho cây và nhất là sức
vọng từ lúc đặt hạt lúa xuống nương, khỏe con người. Cũng vì thế người Vân
khi cây lúa nảy mầm, chờ ánh nắng Kiều, Pa Kô không dùng lúa đã bón
lên xanh, lúa trổ bông, đơm hạt rồi phân mà phải chọn lúa sạch để cúng
đến khi lúa chín cũng như Tết về, bản thần A Giã Bôn. Để gói bánh beng hay
làng nhộn nhịp với ngày mùa và hoạt a dữy người Vân Kiều cũng chọn gạo
động cộng đồng mùa lúa mới. Trải nếp như thế. Đó là phong tục của đồng
qua gần thế kỷ sống với bản làng, qua bào, sau này có đổi thay không tùy vào
bao nhiêu ngọn đồi, bao nhiêu nương ý thức của lớp trẻ, còn hiện nay bản
rẫy Giả Hương trầm trồ, nữ thần A làng vẫn duy trì nét đẹp của ngàn đời.
Giã Bôn là nữ thần mang hạt lúa cho Đi gần hết đời người, nói như cách của
người dân bản làng, đó là nữ thần ấm Giả Hương, của Kăn Nghệ hay của
no và hạnh phúc. Qua bao thế hệ, đồng rất nhiều bậc lão niên trong bản làng
bào vẫn có những vị thần trong lòng Vân Kiều, Pa Kô “con người đi gần hết
mình, hiện hữu trên từng dòng sông, tuổi của mình” thì trái tim vẫn hướng
từng cái cây, từng nương rẫy. Sự sống về các vị thần, đặc biệt là thần A Giã
bắt đầu từ giản đơn và duy trì được Bôn luôn cho người dân bản làng hạt
nó đã mang lại hạnh phúc bền vững lúa để ăn. Và mọi thứ may mắn được
cho con người, nhất là bản làng sống quy đổi ra hạnh phúc, thứ không may
hòa mình vào thiên nhiên. Giả Hương mắn thường quy lỗi mình về nên bị
bảo, đời mẹ chỉ cần có cơm để ăn, có thần trách phạt. Từ đó đồng bào cầu
áo để mặc, được sống cùng cỏ cây thú xin, chứ không mảy may trách cứ. Giả
rừng là hạnh phúc. Đó là thứ giản đơn, Hương tâm tình, mẹ sống gần trăm
nhưng khi lật trở sự việc này, với đời năm, thần cho bao nhiêu lúa gạo cảm
sống hiện đại thì đó là cả một giấc mơ ơn thần bấy nhiêu. Cho nhiều thì phân
mà loài người đang quay trở lại để phát cho cộng đồng. Thần cho ít thì ăn
hướng tới tương lai bền vững. tiết kiệm lại, mọi người cùng giúp đỡ
Lang thang suốt những ngày rừng, nhau. Sống giữa núi rừng phải biết
chúng tôi đi tìm nữ thần hạnh phúc mới sống lâu được cùng mọi thứ…
trên nương rẫy của bà con Vân Kiều, Mọi thứ theo lời Giả Hương, đó là con
Pa Kô. Cái thiếu thốn mà bấy lâu người, động vật, cây cỏ… cái gì cũng
chúng ta thường bảo dường như có phải ăn thì mới sống được, ai cũng cần
tính áp đặt cuộc sống hiện đại ngột được sống, ai cũng có vị thần che chở
ngạt lên vùng miền giản đơn mà hạnh cho mình
Số CĐ 16 (01.2025)
Số CĐ 16 (01.2025) 19