Page 23 - Báo Quảng Trị - Số Tết Âm Lịch
P. 23

23
                                                                                                               XUÂN ẤT TỴ 2025                       23
                                                                                                                              2025
                                                                                                               XUÂN ẤT TỴ

               VỀ QUẢNG TRỊ ĂN TẾT
               VỀ QUẢNG TRỊ ĂN TẾT







            bận rộn nhất, tất bật nhất và cũng là thời khắc được chờ đợi nhất.
            Với những người xa quê, dù ở phố có đủ đầy với lấp lánh đèn hoa,
            với rất nhiều nơi để chơi, để du lịch, tham quan thưởng lãm nhưng
            có lẽ tận đáy lòng, gia đình, làng quê, bản xứ vẫn là nơi để hướng
            về, nơi để trao gửi bao niềm thương mến. Ở nơi mang hai chữ gia
            đình, quê hương ấy dù có thiếu thốn về vật chất, có ít đi những
            màn pháo hoa lấp lánh, có thưa đi những bữa tiệc linh đình nhưng
            ở đó kết tủa bao nhiêu ân tình, đầy đặn những yêu thương. Tết ở
            quê, Tết cùng gia đình là sự đầm ấm, quây quần, là ý nghĩa rất lớn
            về mặt tinh thần mà đôi lúc người giàu sang chưa chắc đã mua
            được hương vị tình thân thiêng liêng ấy.
              Tết về nhà là mong muốn, ước mơ của rất nhiều người. Còn
            gì vui bằng được sống trong những ngày với sự chộn rộn, háo hức
            đầy phấn khởi khi những tờ lịch cũ lần lượt được bóc xuống. Có gì
            thích bằng Tết được về nhà để cảm nhận được sự rộn ràng của
            phiên chợ quê, chứng kiến sự tất bật của mẹ, rồi cùng nhau dọn   Đường quê rợp bóng cờ hoa                                          -Ảnh: LÊ TRƯỜNG
            dẹp nhà cửa cùng ba. Rồi được cùng gia đình quây quần bên nồi
            bánh chưng chờ trời sáng, tự tay mình dâng lên bàn thờ tổ tiên  an yên nhưng không phải thế, ở phố mà vẫn cứ đau đáu về quê,  bằng vật chất, đó chính là không khí Tết ở quê nhà, sự chờ
            mâm cỗ ngày cuối năm… tất cả như một thước phim quay chậm,  ở phố mà vẫn cứ thao thiết nơi mảnh đất quê hương, ở phố mà  đợi và trông ngóng của người thân và gia đình. Xách ba lô
            lưu giữ mãi trong ký ức mỗi người. Tết nhà quê dù còn thiếu thốn  mong lắm những ngày Tết ở quê nhà. Một mùa xuân nữa lại về,  lên, chia tay phố thị để về với quê hương trong ngày tết
            vật chất nhưng trọn vẹn về tinh thần.           dù ở phố mà tâm vẫn hướng về gia đình, nơi ấy có ba, có mẹ,  Nguyên đán mãi là khao khát cháy bỏng trong tâm trí của
              Tết ở thị thành dường như chẳng thiếu thứ gì, miễn là có tiền.  có người thân… tất cả như đang chào đón để cùng vui với cái  đứa con xa quê như tôi.
            Vậy nhưng với người xa quê thì Tết phố dù đủ đầy nhưng vẫn  Tết đoàn viên, sum họp.                Một mùa xuân nữa lại về. Tết dường như đã đến rất gần.
            thiếu tình thân. Bao nhiêu năm rồi, tôi như đứa con “ra ở riêng”   Về quê ăn Tết hay không đó chính là sự lựa chọn của  Tôi lại xốn xang, chờ đợi. Chợt nhớ đến mấy câu thơ nhắn
            trên phố núi nhưng hai tiếng Quảng Trị luôn thao thiết trong tôi,  mỗi người, không ai giống ai cả. Với riêng tôi, Tết không  nhủ của một thi nhân: “Nhớ tuốt lá cho mai về kịp Tết/Kẻo
            lúc thì âm ỉ, lúc thì nồng đượm, có lúc lại cồn cào, da diết. 20 năm  được về quê thì vẫn chưa thể nói là trọn vẹn. Có những thứ  giao thừa thiếu hẳn một mùi hương/Mai vàng nở như em về
            ở phố núi, tôi cứ ngỡ rằng trái tim mình đã tìm được nơi trú ngụ  không thể mua bán, trả giá, lại càng không thể đong đếm  đúng hẹn/Áo vàng phơi sáng rỡ cả con đường”.
 Khi mô con về?                               NHỮNG








           ngủ rồi đi luôn. Anh nói mất mạ như mất tất  KHOẢNH                                                                               T Trải nghiệm
           anh bước vô tuổi sáu mươi đã khóc như đứa
                                                                                                                                              ải nghiệm
                                                                                                                                             r
           trẻ nít khi trước Tết vài hôm, mạ anh mất. Bà
                                                                                                                                             của tác giả
                                                                                                                                              a tác giả
                                                                                                                                             củ
                                                                                                                                             ở giữ
                                                                                                                                                a) tại
           cả, đời này đâu còn ai thương anh như mạ                                                                                          ( (ở giữa) tại
                                                                                                                                             Mông C
                                                                                                                                             Mông Cổ
                                                                                                                                                 ổ
           thương anh. Có thể với cuộc đời anh chẳng là                                                                                      - -Ảnh: T.T T
                                                                                                                                              nh:
                                                                                                                                             Ả
                                                                                                                                                 T.
           gì nhưng với mạ, anh là báu vật vô giá.   KHẮC
              Hình như khoảng thời gian cuối năm là                                bắt đầu mùa xuân tươi mới. Dịp này, người Mông  con và rất nhiều thứ khác để ở bên cạnh anh trong
           lúc người ta nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn                              Cổ dành thời gian làm sạch và trang trí nhà cửa.  những khoảnh khắc khó khăn nhất... Bằng cách
           nhiều nhất, nghĩ về mạ nhiều nhất. Người                                Họ treo tranh ảnh, đèn lồng và các vật trang trí để  nào đó, trong khoảnh khắc ngồi trên đồng cỏ ở
           ta yếu mềm nhất là khi nghĩ về mạ, mạnh                                 mang lại sự thịnh vượng, may mắn cho gia đình.  trung tâm Mông Cổ, mọi thứ bỗng chốc rõ ràng
           mẽ nhất cũng là khi nghĩ về mạ. Thế nên,   ĐÁNG YÊU                     Đêm giao thừa, người Mông Cổ mặc trang phục  với tôi.
           ý niệm Tết nghĩa là còn có mạ ở đó để trò                               truyền thống, cúng gia tiên và cả gia đình quây   Có  rất  nhiều  thứ  cần  chuẩn  bị  trước  ngày
           chuyện, dẫu chẳng hiểu mô tê chuyện bây                                 quần uống trà cùng nhau. Người Mông Cổ tin vào  Tsagaan Sar. Người Mông Cổ bắt đầu chuẩn bị
           giờ nhưng yêu thương thấu hiểu của mạ thì                               các linh hồn, vào thế giới bên kia.   từ thức ăn, bánh ngọt truyền thống cho đến quà
           không biên giới. Người đời thường nhắc về                                  Ở quê nhà của tôi, rất nhiều người trong chúng  tặng và quần áo. Thông thường, các gia đình dành
           hạnh phúc, về bình yên. Quãng bình yên                                  tôi không có tôn giáo. Nhưng mỗi năm Tết đến,  hàng tuần, thậm chí một tháng để chuẩn bị. Điều
           của họ được đo đếm dông dài ở đâu không                                 chúng tôi đều dâng hương cầu nguyện cho các  này cũng tương tự ở Việt Nam. Người dân quê tôi
           biết, còn với anh, quãng bình yên của anh                               linh hồn của ông bà tổ tiên và tất cả các linh hồn  cũng chộn rộn trước đó rất lâu để chuẩn bị một cái
           là mỗi khi về nhà, sáng ra nghe tiếng gà    HỒ HUYỀN TRANG              xung quanh bình an. Tôi đã lớn lên với nhiều cái  tết đủ đầy. Giây phút đoàn tụ bên gia đình tạo nên
           tao tác, tiếng mạ lục đục trong bếp, mùi                                Tết như thế. Và ở đây, tại Mông Cổ, nhiều người  những khoảnh khắc ấm áp, yêu thương.
           nước chè phảng phất vị gừng mạ đun, tất   Tôi ngồi trên cỏ. Đây là khoảnh khắc mà tôi  cũng làm điều tương tự. Họ tin vào các linh hồn,   Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn luôn được yêu
           cả thanh âm, mùi vị đều gợi nhớ gợi thương,   biết chắc sẽ ở lại với tôi và thay đổi tôi mãi mãi.  vào thế giới bên kia. Họ tin vào linh hồn của những  thương, được nâng đỡ? Tôi nghĩ về làn gió trên
           gợi bình yên hiển hiện.            Xung quanh tôi là những cánh đồng cỏ trải dài vô  tổ tiên xa xưa - một số vẫn ở đây để bảo vệ và hỗ  mặt, chú bướm vàng quanh quẩn bên tôi ngày
              Tết về, mạ lại thu vén soạn sửa một cái   tận, mặt trời rực rỡ và ấm áp trên gương mặt, làn  trợ họ trong mọi công việc.   hôm trước, chú chim hạ cánh ngay bên cạnh khi
           Tết tròn đầy, ý nghĩa. Năm mô mạ cũng gói   gió nhẹ nhàng lướt qua mái tóc. Tôi cách căn Ger   Và khi đón Tết ở một quốc gia xa lạ, người ta  tôi cầu xin vũ trụ một dấu hiệu ở Ai Cập. Trong
           bánh thiệt nhiều, rồi lụm đụm nấu để ra Tết   của mình khoảng 20 m. Một đàn dê đang yên bình  thường hay nhớ đến quê nhà. Tôi cũng vậy. Khi  khoảnh khắc đó, khi ở một đất nước xa lạ, tôi vẫn
           đùm gói cho con cháu. Mỗi khi quay về phố   nghỉ ngơi và một con bò tự do đang chạy quanh,  tôi lớn lên, rời xa văn hóa của mình, tìm kiếm niềm  cảm thấy được yêu thương. Là bởi tôi nhận ra cuộc
           thị, anh cảm giác hành trang mang theo   tận hưởng cuộc sống như thể nó đang sống trong  tin và con đường riêng của bản thân, tôi bắt đầu  sống luôn đồng hành với mình. Là bởi cho dù đi
           không chỉ là mớ bánh trái mạ đùm nắm mà   giấc mơ của mình.             tin vào vũ trụ, vào thế giới tâm linh, vào những lực  đến tận nơi nào, từ nước Úc nơi quốc gia tôi đang
           có cả nguồn năng lượng yêu thương tích cực   Đây là Mông Cổ, một năm nào đó.  lượng bên ngoài chúng ta... Ngày hôm trước, tôi  sinh sống, làm việc cho đến Mông Cổ xa xôi, hơi
           bằng cách nào đó mạ đã dúi vào tay anh,   Tôi đã đến đây vào dịp tết Tsagaan Sar. Giống  vừa đọc xong một cuốn tiểu thuyết giả tưởng về  ấm gia đình tôi bện chặt trong trái tim tôi.
           để anh có thêm sức mạnh cho một năm dài   một số nước Châu Á như Trung Quốc, Hàn Quốc  hai người yêu nhau, trong đó người phụ nữ đã du   Tôi mở lòng, hoàn toàn hiện diện với khoảnh
           mê mải. Thế nên anh tự dặn mình, năm nào   hay Việt Nam, Mông Cổ cũng có Tết cổ truyền  hành ngược thời gian hàng nghìn năm để bảo vệ  khắc, với cuộc sống. Tôi hy vọng bạn cũng có
           cũng phải về Tết, đời này biết còn mấy cái   riêng, với tên gọi là Tsagaan Sar. Tsagaan Sar  người đàn ông mà cô yêu. Cô ấy chấp nhận trở  những khoảnh khắc trong cuộc đời mình, nơi
           Tết bên mạ. Dầu vinh quang tột đỉnh hay ê   nghĩa là Bạch Nguyệt, hay Trăng Sáng. Đây là dịp  thành một linh hồn vô hình. Người đàn ông không  bạn nhận ra rằng gia đình luôn cổ vũ bạn theo
           chề thất bại, ngược dòng phù hoa quay về,   lễ quan trọng nhất của người Mông Cổ, đánh dấu  thể nhìn thấy cô. Nhưng linh hồn cô hóa thành một  hướng những giấc mơ của mình. Bạn luôn được
           chỉ vòng tay mạ là bình yên bất biến. Về với   sự kết thúc của mùa đông dài khắc nghiệt và sự  bông tuyết, một bông hoa mùa hè, một chú cún  yêu thương, nâng đỡ và được ủng hộ.
           mạ thôi...
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28