Page 114 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 114

Những ngày xuân bên mẹ




                                                                                      CAO THỊ THƠM

                    ôi thường hay nấn ná một vài ngày            ăn uống xong xuôi, hai mẹ con ngồi
                    xuân để được ở bên mẹ nhiều hơn.  duỗi chân bên hiên hóng nắng, tôi lần
              Tnhiều người cho rằng một vài ngày  vào mái tóc lấm tấm hoa tiêu tìm những
              thì không bõ nhưng với tôi, giữa nhịp  sợi tóc sâu nhổ cho mẹ.  hai mẹ con
              sống bận rộn như bây giờ thì chẳng biết  thủ thỉ những câu chuyện mùa xuân,
              bao nhiêu là vừa, ngày nào còn được ở  chuyện năm cũ, chuyện năm mới và cả
              bên mẹ là ngày đó quý giá, là hạnh phúc,  những chuyện xửa xưa rồi bật cười nắc
              bình yên nên tôi đều trân trọng.               nẻ.  hương bồ kết trên tóc mẹ thoang
                  những ngày đầu xuân cùng lúc               thoảng hắt lên nhẹ nhàng từng đợt theo
              những ngày Tết đã kết thúc. Trong khi          cơn gió xuân làm lòng tôi xao động. cái
              mọi người lục đục chuẩn bị hành lý rời         mùi hương quen thuộc, dân dã bao nhiêu
              quê hương trở về miền đất mới để học           năm mẹ vẫn gội. Tôi nhớ ngày còn ở nhà
              tập làm việc thì tôi lại được thảnh thơi       mẹ vẫn thường hay gội đầu cho mấy chị
              bên mẹ. những buổi sáng mấy mẹ con tự          em tôi bằng bồ kết. Mái tóc tôi mướt
              cho mình khoảng thời gian riêng để tận         xanh cũng nhờ từ bàn tay tần tảo của mẹ
              hưởng, thỏa thuê ngủ nướng đến tận khi         và hương bồ kết quê thân thương ngày
              mặt trời rọi những tia nắng len qua ô cửa      nào. Mẹ lại nhắc nhở, mai kia cầm túi bồ
              sổ chạm vào da thịt ấm sực. Tôi luôn thích     kết mẹ đã phơi khô lên phố có cái mà gội
              khoảng thời gian này nhất. vì chẳng phải       đầu. có một điều rất lạ, tôi đón nhận mọi
              vội vội vàng vàng chuẩn bị quần là áo          thứ bình yên như chính mùa xuân đương
              lượt để đi chơi xuân hay chúc Tết. cũng        thì. nhìn mái tóc mẹ bạc trắng lòng tôi
              chẳng phải cặm cụi dưới bếp nấu món            chẳng gợn buồn, bởi tôi thấy mẹ đang
              này món kia để đãi khách tới chơi nhà.         hạnh phúc, niềm hạnh phúc ánh lên trên
              Tôi bước ra khoảng sân ngập tràn đầy           khuôn mặt, đôi mắt tận hưởng khoảnh
              những tia nắng ấm áp. chúng nhảy nhót          khắc bên con cái người thân gia đình. và
              trên vuông sân gạch đỏ au, chờn vờn trên       phận làm con tôi chỉ mong những điều
              túm lông chú mèo tam thể đang lim dim          đó với mẹ là mãi mãi.
              đôi mắt. Không dưng lúc đó lòng tôi mỉm            Tầm non trưa hai mẹ con lại ra vườn.
              cười đầy thích thú, khoảnh khắc thoáng  Mùa xuân ấm áp, cây cối tốt xanh, vườn
              qua tôi ước là chú mèo nằm lười ở sân.  rau mẹ trồng trước Tết bao la màu xanh,
              lúc này, mẹ chạy xuống gian bếp cắt một  cây nào cây nấy ú mẫm. Qua rồi cái thời
              vài khoanh bánh tét còn dư trong Tết cho  thèm thịt cá, mâm cỗ đầy ắp thì bây giờ
              lên chảo rán vàng ruộm. Thêm chén nước  rau xanh dường như được... lên ngôi.
              nước mắm cốt cá cơm vậy là có ngay một  Mà lại là rau sạch thì càng thích thú biết
              bữa sáng ngon lành.                            nhường nào. rau vườn mẹ hái vào chỉ cần

              114                                        VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025)
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119