Page 109 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 109
cuốn chúng xuống bồn rồi ra biển, còn đó. nó đã hỏi những điều này cẩn thận
lại những chiếc đĩa bẩn thì được để vào như thế nào. “ai ở đó đấy? Mật khẩu là
máy rửa chén rồi sấy khô. gì?” rồi không nhận được câu trả lời nào
9:15, chiếc đồng hồ vang lên, đến lúc từ những con cáo cô đơn và những chú
để quét dọn. mèo hoang đi lạc, căn nhà đóng cửa sổ
của mình lại rồi khép mình tựa một người
Từ những ngóc ngách trong tường, bị hoang tưởng.
những con chuột máy nhỏ phóng ra. căn
phòng tràn ngập là những con vật nhỏ căn nhà rung lên theo từng tiếng
làm nhiệm vụ dọn dẹp, được tạo nên từ động. nếu có một con quạ cạ vào cửa sổ,
cao su và kim loại. chúng đập vào những lớp che chắn bật lên.
chiếc ghế, vung vẩy chiếc đuôi của mình, con quạ giật mình, bay đi! Không, kể
đập đập vào chiếc thảm, nhẹ nhàng hút cả một con chim cũng không muốn lại
đi bụi bẩn. rồi, như những kẻ xâm lược gần ngôi nhà này!
bí ẩn, chúng trốn vào đường hầm của
mình. ánh sáng hồng từ mắt chúng mờ 12 giờ đã điểm.
dần, còn căn nhà thì đã trở nên sạch sẽ. con cún mếu máo, run rẩy đứng
10 giờ sáng, mặt trời ló rạng sau cơn trước cửa nhà.
mưa. ngôi nhà lọt thỏm giữa bụi và đống cửa trước nhận diện được giọng của
tro tàn. Đây là căn nhà duy nhất còn sót con chó và mở cửa ra. con chó, từng to
lại. Đêm qua cả thành phố phát ra một lớn và đầy đặn giờ đây không còn gì
luồng ánh sáng phóng xạ mà có thể nhìn ngoài xương xẩu và toàn thân chú chó
thấy từ cách xa cả dặm. ấy đau đớn, lê lết trên sàn nhà, bùn đất
10:15. những chiếc vòi tưới cây cuộn đầy người, sau lưng chú là những quản
tròn lại trong đài phun nước màu vàng, gia máy, khó chịu vì lại phải dọn dẹp, khó
thêm vào ánh sáng rực rỡ của mặt trời chịu vì sự bất tiện mà chú chó mang lại.
một chút tán xạ. nước chảy trên cửa sổ, Không có một mảnh bụi nào từ ngoài
chảy xuống phần cháy xém ở phía tây vào được trong nhà, nhưng khi những
căn nhà, tán đều lớp sơn màu trắng. cả bức tường mở ra là lúc những chú chuột
mặt tây của căn nhà cháy đen, chỉ còn dọn dẹp phóng ra ngoài. những bụi bẩn,
đúng năm nơi ít bị ảnh hưởng. Một phần lông chó hay là giấy cũng nhanh chóng
của bức tranh vẽ người đàn ông đang cắt bị hút lại bởi bộ hàm thép của chúng,
cỏ, bức ảnh của người phụ nữ đang cúi sau khi xong việc thì cũng như lần trước,
xuống để nhặt hoa. Ở phía xa là tấm ảnh chúng nhanh chóng tránh đi. nơi chúng
một cậu bé đang giơ tay lên trời; ở phía tránh đi là một cái ống dẫn đến lò đốt rác,
trên, bức ảnh của một quả bóng bị ném thứ trông như con ác quỷ mang tên Baal
đi, ở đối diện là một cô gái, tay giơ cao để đang lẩn trốn trong bóng tối vậy.
bắt quả bóng sẽ chẳng bao giờ rơi xuống. con chó chạy lên lầu, điên cuồng la
năm bức tranh ảnh, người đàn ông, hét đến mọi cánh cửa chú đi qua, nhưng
người phụ nữ, hai đứa trẻ và quả bóng rồi cũng nhận ra, giống như căn nhà này
là còn sót lại. còn lại chỉ là một lớp than đã nhận ra. chỉ có sự im lặng đang ở
mỏng. trong căn nhà này.
những chiếc vòi phun nước bao phủ chú hít thở không khí rồi cào cào vào
khu vườn với một ánh sáng dịu. cánh cửa phòng bếp. Sau cánh cửa, chiếc
cho đến hôm nay, đã bao lâu rồi ngôi lò đang làm bánh kếp, làm cho cả căn nhà
nhà này vẫn giữ cho mình sự yên bình tràn ngập mùi bột bánh và si rô phong.
VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025) 109