Page 115 - Văn Nghệ Đất Tổ
P. 115
rửa sạch là có thể ăn sống, nấu canh, xào những ngày xuân bên mẹ hiếm hoi
nấu... Món nào món nấy ăn đều ngon. Tôi cứ thế trôi qua lặng lẽ nhưng đong đầy
chậm rãi để ý mấy nụ hoa cải bé xíu vàng nhiều yêu thương. lúc bước chân lên xe,
rực tươi tắn thấy thời gian dường như tôi đã nghĩ rằng ước muốn niềm hạnh
ngưng đọng ở nụ hoa cải. Mải mê ngắm phúc bản thân là những ngày xuân bên
nhìn không hay một chú ong mật đã đậu mẹ. Bình yên là những khoảnh khắc đó,
trên nụ hoa tự khi nào. lại nhớ những mà bao nhiêu năm tôi cứ loay hoay tìm
ngày ở phố, mở mắt ra là xe cộ tấp nập, kiếm, mơ tưởng mà không hề nhận ra. có
những tòa nhà cao tầng chọc trời và cuộc cơn gió xuân thoảng qua, từ ô cửa kính,
sống vội vã. Tôi tưởng tượng cuộc sống bóng mẹ nhỏ dần, tôi thấy cả nụ cười
của mình sau này về già ở bên nhà mẹ, của mẹ rạng ngời trong nắng xuân ngọt
có vườn rau, có khoảng sân rộng thênh ngào. hẹn mùa xuân năm sau tôi lại về...
thang ngập tràn đầy nắng mà lòng rộn
ràng biết bao nhiêu niềm vui khôn xiết. C.T.T
Mưa bụi sẽ qua... (Tiếp theo trang 111)
chết dần trong rừng, đơn độc. rồi tiếng ngọn lửa đánh sập căn nhà, căn nhà
nói tan dần khi những sợi dây đồng bắt cháy rực lên rồi bốc khói.
đầu phát nổ như những bắp rang bơ. Trong bếp, một khắc trước khi cơn
Một, hai, ba, bốn, năm giọng nói đã ra đi. mưa lửa và gỗ đến, chiếc bếp đang làm
và khu rừng dành cho trẻ em đã cháy bữa sáng với tốc độ điên khùng, 120 quả
rụi. Sư tử xanh gầm rú, những con hươu trứng, 6 ổ bánh mì, 240 dây thịt xông
tím chạy tán loạn. những con báo chạy khói, ngọn lửa đã ăn sạch tất cả thứ đấy,
vòng quanh, đổi màu, và mười triệu con rồi chiếc bếp lại hoạt động, rú lên một
vật chạy trốn trước ngọn lửa hung tợn, tiếng kinh hoàng!
chạy trốn vào một dòng sông xa... Mười Tiếng sụp đổ. gác mái sập vào phòng
giọng nói nữa đã chết. bếp và phòng khách. phòng khách đến
Trong khoảnh khắc cuối cùng dưới tầng hầm, tầng hầm đến tầng hầm phụ.
hiên nhà đang bốc cháy, ta có thể nghe Tủ lạnh, ghế gác tay, cuộn phim, bảng
những giọng nói khác đang thông báo mạch, giường ngủ... tất cả như những bộ
thời gian, cắt cỏ bằng máy cắt cỏ điều xương chôn vùi dưới lớp tro dày đặc.
khiển từ xa hoặc đóng mở dù một cách kì
lạ, đập cửa trước, một ngàn thứ đang xảy Khói và sự yên lặng. Một lượng khói
ra, như cửa tiệm đồng hồ kêu một cách đáng sợ.
kì lạ, một khung cảnh của sự hỗn loạn Bình minh hiện lên nhàn nhạt ở phía
điên cuồng, nhưng cũng đồng nhất; ca đông. Trong đống tro tàn còn sót lại một
hát, la hét, một vài chú chuột máy gan dạ bức tường. Trong bức tường, một giọng
đã phóng ra để chở những làn tro chết nói lặp đi lặp lại một điều, kể cả khi mặt
người đi! và còn một giọng nói, không trời đã mọc lên đỉnh của đống cao su và
chút mảy may đến cảnh tượng đang xảy khói: “hôm nay là ngày 5 tháng 8 năm
ra, vẫn đang đọc thơ trong phòng học 2026, hôm nay là ngày 5 tháng 8 năm
bốc lửa, cho đến khi những cuốn phim 2026, hôm nay là...”.
đã cháy rụi, những đoạn dây cháy khô và G.N
những bảng mạch tan nát. (Theo Báo Văn nghệ số 33 ngày 17/8/2024)
VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ 499 (12/2024) + 500+501 (1/2025) 115