Page 46 - Tạp Chí Văn Nhân
P. 46

SÁNG TÁC


           hơn hiệu quả hơn.                            như có thêm luồng sinh khí mới, luôn có
                - Mình có tuổi rồi cũng đến lúc phải  những người đàn ông tìm cớ lượn qua.
           nghỉ ngơi, cố quá cũng không tốt - Bà  Ông có lợi thế hơn, là người phụ trách
           an ủi.                                       trực tiếp, nhanh chóng phát hiện ra năng
                -  Con  cái  chúng  nó  cũng  nói  thế  khiếu của bà. Hồi ấy phong trào “Tiếng
           nhưng  nghĩ  mình  còn  sức  đi  chút  cho  hát  át  tiếng  bom”  nở  rộ. Với  giọng  ca
           vui nhưng đến lúc này muốn cũng chẳng  ngọt ngào, sâu lắng, bà tham gia hội diễn
           được. Xin chào tạm biệt. Bà giữ gìn sức  nhà máy, hội diễn thành phố rồi hội diễn
           khoẻ và đừng từ bỏ niềm vui của mình.        tỉnh. Tiếng hát của bà là niềm tự hào tô
                Ông bưu tá già gò mình trên xe khuất  điểm thêm cho thành tích của nhà máy.
           sau khúc ngoặt. Bà nhảy chân sáo vào  Ông  không  bỏ  sót  một  buổi  biểu  diễn
           nhà. Bước chân không còn khoẻ khoắn,  nào, không quản nắng mưa đưa, đón bà
           nên như người đi tập tễnh. Bà vội vàng  trên chiếc xe đạp cọc cạch của mình. Kỉ
           bóc bì thư. Vài dòng ngắn ngủi như một  niệm hai người dày lên, kết thành tình
           thông báo: “Anh vừa ở chỗ lần đầu tiên  yêu,  gắn  liền  với  vòng  quay  của  bánh
           chúng mình biết nhau về. Tan nát hết rồi  xe cũng như bên hành lang cánh gà sân
           em ạ. Buồn quá, mình gặp nhau ở chỗ  khấu. Mọi người đều mừng cho đôi trai
           cũ em nhé”.                                  tài gái sắc. Hai gia đình đã chuẩn bị để
                - Thư của ông ấy à?- Bà giúp việc  họ nên đôi nên lứa. Ông muốn đám cưới
           lên tiếng.                                   của họ phải thật đầy đủ và rực rỡ nên cố
                -  Ừ.  Tôi  về  muộn,  không  ăn  cơm  gắng chuẩn bị cho thật hoàn hảo. Đúng
           nhà. Nói rồi, bà vội vàng thay quần áo,  vào thời điểm này chiến tranh lan rộng.
           tô nhẹ chút son lên môi, dắt chiếc xe đạp  Đương nhiên những người đàn ông khoẻ
           ra khỏi nhà, khe khẽ hát một điệu chèo  mạnh  phải  tham  gia.  Ông  trong  dạng
           cổ.                                          miễn,  hoãn  bởi  vì  nhà  máy  cần  ông,
                                                        ngành  công  nghiệp  cần  những  người
                             *****                      kĩ sư có trình độ để sản xuất xây dựng

                Nơi  họ  biết  nhau  là  phân  xưởng  kinh tế. “Sản xuất cũng là chiến đấu”.
           nhuộm của nhà máy Liên hợp dệt. Ngày  Nhưng rồi ông đột ngột nhận lệnh tham
           ấy, lâu lắm rồi có lẽ trên năm mươi năm,  gia quân đội.
           bà từ một miền quê vùng biển lên thành            Giây phút chia tay, ông áp mặt bà
           phố.                                         vào lồng ngực rắn chắc của mình. Nghe
                Sau  một  lớp  huấn  luyện  ngắn,  bà  ấm ấm những giọt nước mắt mặn chát.
           về làm việc ở phân xưởng do ông làm
           quản  đốc.  Người  con  gái  mỏng  manh,                        ***
           đôi  mắt  hay  chớp,  lúc  nào  cũng  lộ  vẻ      Trải qua năm tháng huấn luyện ban
           ngạc  nhiên  như  nhỏ  nhoi  trước  khung  đêm  ở  Hoà  Bình,  toàn  tiểu  đoàn  được
           cảnh đồ sộ sặc mùi hoá chất khiến người  lệnh về thủ phủ của binh chủng. Cánh
           đàn  ông  nào  cũng  muốn  chở  che  nâng  tham mưu con thì thào: “Chuẩn bị rồi”.
           đỡ.  Phân  xưởng  nhuộm  từ  ngày  có  bà  Câu nói vẻ như chẳng mang ý nghĩa gì


            VĂN NHÂN SỐ 158+159 NĂM 2025                                                                                                  45
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51