Page 38 - Tạp chí Lang Bian
P. 38

đường, gầm ghè bấm còi inh ỏi.  chiều  ba  mươi  mới  đi  mua  hoa
            Người  bán  hoa  ngồi  đó  không  cho rẻ. Vậy mà mới hai tám Tết
            một tiếng hỏi mua. Ai cũng vội vã  hoa đã nở bung. Nhìn những bông
            trở về nhà để tắm giặt, nghỉ ngơi.  hoa khoe sắc trong lớp nilon bám
            Những đứa con thơ đang chờ đợi  đầy bụi đường mà chị thắt lòng.
            họ  ở  nhà.  Hoa  lúc  ấy  chẳng  có  Khách  thấy  hoa  càng  nở  thì  trả
            ý nghĩa gì với họ. Chị phải chờ  giá càng rẻ. Rẻ đến mức chị thầm
            cho đến khi thưa thớt. Đường sá  ước  giá  mình  giàu  thì  cho  họ
            thông  thoáng,  con  người  dường  luôn không cần bán. Nhưng khổ
            như  cũng  thong  thả  hơn.  Sẽ  có  nỗi chị nghèo quá, vớt vát được
            vài người dừng lại ngắm đào. Họ  đồng nào hay đồng ấy. Chị ngồi
            nâng lên, đặt xuống e dè trả giá.  đến tận khi những bông hoa bắt
            Mua  hay  không  mua  chị  cũng  đầu  tàn.  Cánh  bay  tả  tơi  xuống
            đều mỉm cười đáp lại. Ai để ý sẽ  lòng  đường,  lẫn  trong  bụi  bặm,
            thấy nụ cười của chị còn đẹp hơn  nhàu  nát  dưới  gót  chân  người.
            cả hoa đào.                          Bình đi qua đúng lúc chị đang đờ
                Chị bán đào phai. Những cánh  đẫn nhìn hoa. Cái áo len chị mặc
            hoa phơn phớt hồng mỏng manh  không rõ màu trời hay màu bụi.
            như đời người con gái. Vừa yếu  Đến  cả  mái  tóc  cũng  cũ  nhàu,
            đuối kiêu sa lại vừa dai dẳng và  lam lũ. Mắt chị như bị dán chặt
            bền  bỉ.  Giờ  nhiều  người  chọn  vào  những  cánh  hoa  mai  đang
            đào  thất  thốn,  đào  cổ  thụ  Tây  rụng. Nuối tiếc, xót xa và có gì
            Bắc  chuyển  về.  Mấy  cành  đào  đó như day dứt. Nó khiến Bình

            nhỏ của chị dường như chỉ dành  dừng lại, tạt vào lề đường và tắt
            cho những người lao động nghèo  hẳn máy xe. Bình nói bâng quơ:
            để gom góp một cái Tết yên vui.         -  Giá  ở  đây  có  thêm  quán
            Hơn  trăm  ngàn  một  cành  đào  nước trà nóng nữa thì tuyệt.
            đang ủ nụ. Chờ đến Tết là những         - Bụi bặm và đông đúc thế này
            cánh hoa ngậm đầy sắc xuân sẽ  mấy ai dừng lại uống trà chú ơi.
            e dè nở. Mỗi sáng bày hoa ra hè         -  Trời  lạnh  đôi  khi  người  ta
            đường  chị  đều  thủ  thỉ  dặn  đào:  cũng  thèm  một  chỗ  nghỉ  chân
            “Ráng  đợi  Tết  nghe.  Đừng  nở  nhâm  nhi  cốc  trà.  Còn  bụi  và
            sớm”. Hoa mà nở sớm như năm  đông đúc thì ngày nào chẳng vậy,
            ngoái là chị mất Tết. Người dân  bao năm nay vẫn thế.
            lao động nghèo thường đợi đến           Chị  cười,  lấy  tay  dụi  mắt.


                                               38
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43