Page 86 - Tạp chí Nha Trang
P. 86
Thạch Sơn. Giáng trần nhưng không tình cho duyên phận hẩm hiu, chị
cho “lộc”, ngài khuyên mọi người tìm kiếm niềm vui bằng cách đánh
chí thú làm ăn, rồi thăng. Nhiều lần đề. Càng đánh, Thần May Mắn càng
như thế, dân đỏ đen đâm nản. ngoảnh mặt làm ngơ. Cay cú. Chị
Ngồi uống rượu với nhau, tôi hỏi quyết ăn thua đủ. Tôi chỉ biết có vậy.
Huyện Đề: “Hồi đó có thật Thạch Bây giờ Út “sứt” mới tiết lộ cho tôi
Sơn Thần nhập vào ông không?”. hay “đoạn kết”. Dù biết Thạch Sơn
Gã cười ha hả. Út “sứt” nói: “Đại Ca Thần không giáng trần cho “lộc”
giả vờ đấy! Anh Phạn “trúng đậm” những kẻ nghiện đỏ đen, chị vẫn
là do “chó táp nhằm ruồi” mà thôi! một mình lặn lội tới đồi Đá Dựng,
Em là “con nhang” em biết!”. Uống năn nỉ Huyện Đề ngồi xác, Út “sứt”
cạn ly rượu, Út “sứt” bảo: “Anh bày hương đèn, đọc bài khấn cầu cơ.
Phạn châm ba cây nhang cháy đỏ Nể tình “người đẹp”, thầy trò Huyện
vào cánh tay khiến Đại Ca suýt ngất Đề chiều theo. Lần đầu, thông qua
vì đau đớn. Cũng may, nghĩ tới chị xác Huyện Đề, Thạch Sơn Thần cho
Hoan nên Đại Ca đã vượt qua thử chị số 53. Tối hôm sau, đề ra trúng
thách khắc nghiệt”. Tôi ngạc nhiên chóc. Do đánh nhỏ, “lộc” chỉ cò con.
hỏi: “Chị Hoan đâu có dính dáng gì Lần sau, chị sắm lễ vật đến tạ và xin
đến chuyện Huyện Đề ngồi xác?”. “lộc” tiếp. Thạch Sơn Thần đẩy con
Út “sứt” cười phô hàm răng vẩu: cơ trên tờ giấy kroki: “Thí chủ đồng
“Sao lại không? Chị Hoan là một ý ngủ với xác ba đêm mới mong
trong những con bạc khát nước nhất được “lộc”. Lần thứ hai và cũng là
làng Tích Phước. Quyết gỡ gạc, chị lần cuối cùng. Hãy suy nghĩ kỹ trước
sẵn sàng làm tất cả những gì thánh khi quyết định”. Thạch Sơn Thần
thần ma quỷ chỉ bảo. Biết được điều thăng. Huyện Đề ngã lăn ra đất. Vất
đó, Đại Ca rắp tâm thực hiện âm vả lắm, chị Hoan và Út “sứt” mới dìu
mưu đen tối. Và rồi Đại Ca đã thành được Huyện Đề vào căn chòi lá. Rồi
công”. chị Hoang lẳng lặng ra về.
Ngược dòng thời gian, tôi lần tìm * * *
lại một thuở dịch đề hoành hành dữ Cả tuần mong ngóng ngày đêm,
dội ở làng Tích Phước. Chị Hoan đẹp bóng dáng người đẹp vẫn chẳng
toàn diện nhưng chẳng hiểu sao lại ế thấy đâu, Huyện Đề buồn bã tha
chồng. Song thân qua đời khi chị mới thẩn vào ra. Út “sứt” nhớ lại. Thấy
mười tuổi. Chị ở với gia đình ông bác Đại Ca đột nhiên thay đổi tính nết,
họ. Làm nông cực khổ nhưng chị hắn hết ham làm “con nhang” cầu
vẫn tươi xinh như một đóa hoa rừng. cơ. Hắn lẳng lặng bỏ về. Một hôm
Trai làng thấy chị đẹp, vẻ đẹp đài trăng sáng, hắn đi chơi rồi theo thói
các kiêu sa, họ mặc cảm, thiếu tự tin, quen mò đến căn chòi lá. Khi gần
không dám buông lời tán tỉnh. Buồn tới nơi, hắn nghe tiếng chị Hoan
85