Page 87 - Tạp chí Nha Trang
P. 87

và  Huyện  Đề  rúc  rích  cười  nói  với   đề  lần  nào  cũng  trúng!  Chữ  cái  và
            nhau. Hắn rón rén đến sát bên, ghé   chữ số ghi trên tờ giấy kroki, người ta
            mắt nhìn qua kẽ phên bện lá đùng     viết không theo thứ tự, cứ tùy hứng
            đình, nhót khô thủng lổ chổ. Nhờ có   chép  đủ  thì  thôi,  gã  làm  cách  nào
            ánh trăng, hắn thấy trên sạp nứa, chị   chạy cơ không trật? Với tôi, vẫn còn
            Hoan nằm trần truồng, da dẻ trắng    nhiều thắc mắc chung quanh chuyện
            ngần;  Huyện  Đề  cũng  không  một   gã  giả  danh  Thạch  Sơn  Thần  dùng
            mảnh vải che thân. “Út “sứt” không   ngón tay trỏ chạy con cơ trên tờ giấy
            còn ở đây, lấy ai khấn vái cầu cơ?”.   kroki,  vẽ  loằng  ngoằng  nhưng  vẫn
            Chị  Hoan  hỏi.  “Anh  nhắn  gọi  hắn   ẩn giấu những chữ số ở đâu đó trên
            tới, khỏi lo!”. Huyện Đề nói. Rồi hai   lá bùa… Gã lại cười ha hả. Út “sứt”
            người  ôm  chầm  lấy  nhau,  sau  đó   cho  hay,  trước  khi  bị  bịt  mắt  bằng
            Huyện Đề nằm ngửa ra để chị Hoan     tấm vải điều, Huyện Đề lướt nhìn kỹ
            ngồi xổm trên bụng xoay qua lắc lại.   tờ giấy kroki mở ra để trước mặt, ghi
            Hắn tò mò vừa muốn nán lại coi, vừa   nhớ rõ vị trí từng chữ cái, chữ số ghi
            lo sợ lộ tẩy rình xem trộm thì chết với   trên đó. Trong quá trình ngồi xác, do
            Đại Ca, vì vậy “tẩu vi thượng sách”!   bị  chi  phối  bởi  những  lời  khấn  vái
            Hắn thận trọng khom người đi thụt    van xin của người cầu cơ, Huyện Đề
            lùi một đoạn khá xa rồi mới co cẳng   xử lý tình huống bằng cách cầm bút
            chạy về nhà. Trưa hôm sau, Huyện     viết vẽ trên cuốn vở học trò. “Thạch
            Đề ới hắn chiều tối đến chơi. Hắn có   Sơn có nghĩa là tảng đá núi. Đại Ca
            mặt khi màn đêm buông xuống. Chị     phong  thần  là  nó  thành  thần.  Còn
            Hoan cũng một mình lặn tới sau đó    việc ngồi xác nhân danh thánh thần
            không lâu. Hắn làm phận sự của một   cho số đề không bị lộ tẩy giả danh,
            “con  nhang”  để  cầu  cơ.  Thạch  Sơn   Đại Ca tập luyện công phu lắm mới
            Thần giáng trần, hào phóng cho hai   lừa được thiên hạ”. Út “sứt” cười bảo
            con đề sẽ ra vào hai tối kề nhau: 91   với tôi. Thì ra là thế!
            và 92. Chị Hoan mừng vui không nói      Chiều quê. Quán nhậu bình dân
            nên lời.                             của mụ Sáu Béo vắng tanh như chùa
               Tôi  hỏi  Út  “sứt”:  “Kết  quả  thế   Bà Đanh. Ba anh em ngồi khề khà với
            nào?”. Hắn bảo: “Không sai! Chỉ đảo   nhau  bởi  lâu  ngày  mới  tình  cờ  hội
            ngược lại, tối hôm trước đề ra con 92,   ngộ. Phong trào đánh đề và chuyện
            tối hôm sau đề mới ra con 91”. Quay   quê một thuở là đề tài của cuộc hàn
            sang Huyện Đề tôi truy vấn: “Ông có   huyên. Chị Hoan lại được Út “sứt”
            bí quyết gì khi cho số đề lần nào cũng   nhắc đến. Hắn bảo, chị Hoan trúng
            chính xác?”. Gã cười ha hả: “Chẳng   số đề và “trúng độc” do ai đó chích
            qua  “chó  táp  nhằm  ruồi”,  lão  ơi!”.   vào người. Bởi mấy tháng sau bụng
            Thú thực, tôi vẫn bán tín bán nghi.   chị phình to, gân xanh nổi lên trên
            Làm gì có chuyện ngẫu nhiên cho số   cổ và thèm quả chua. Dân làng Tích



            86
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92