Page 88 - Tạp chí Nha Trang
P. 88

Phước xôn xao bàn tán. Chẳng biết   dụ  khị  trai  mới  lớn”  chẳng  hay  ho
           chị  quan  hệ  luyến  ái  với  ai  mà  ra   gì! Chị lặng lẽ bỏ làng ra đi. Huyện
           nông nỗi ấy. Không ít trai làng thấy   Đề  cũng  khăn  gói  lên  đường.  Gã
           chị bụng mang dạ chửa, thầm ghen    đến  vùng  Phú  Bổn  -  Tây  Nguyên,
           tức  vu  vơ,  bật  thốt  thành  lời:  “Tiếc   vừa làm thuê, vừa dò la tin tức chị
           bông hoa lài cắm bãi cứt trâu”! “Hồi   Hoan. Họ hàng nhà ông bác họ cho
           đó chỉ có mỗi một mình em biết rõ chị   hay, chị Hoan có đến chơi mấy hôm
           Hoan ngủ với Đại Ca nhưng em luôn   rồi xuống Long Khánh - Đồng Nai,
           câm miệng như hến”. Út “sứt” nói.   ở đấy chị có bà con bên mẹ. Huyện
           “Chú  mày  căn  cứ  vào  đề  nghị  của   Đề  tới  miền  Đông  Nam  Bộ,  nơi  gã
           Thạch Sơn Thần khi cầu cơ là không   từng có một thời gian lang bạt kỳ hồ.
           có sở xác đáng”. Huyện Đề bảo. “Em   Chị Hoan vẫn bặt vô âm tín. Út “sứt”
           chứng kiến cảnh chị Hoan và Đại Ca   bảo: “Hơn ba mươi năm lặn lội khắp
           nằm úp thìa lên nhau trong căn chòi   nơi tìm kiếm người thương, Đại Ca
           lá tối hôm đó. Bây giờ vui chuyện em   được  không  ít  cô  gái  trẻ  thầm  yêu
           mới nói…”. Út “sứt” tiết lộ. Huyện   trộm  nhớ  nhưng  Đại  Ca  vẫn  trơ  ra
           Đề tròn mắt: “Hóa ra, chú mày ghê   như gỗ đá. Còn em, có ả gái một con
           nhỉ!”.  Chị  Hoan  sau  đó  bỏ  làng  ra   chồng chết ở Phú Bổn phát tín hiệu,
           đi. Dò hỏi, Huyện Đề biết gia đình   em liều lĩnh xông vào, không bỏ lỡ
           ông bác họ chị Hoan có bà con làm   cơ  hội  trời  cho.  Có  với  nhau  một
           ăn sinh sống ở vùng Phú Bổn - Tây   đứa con gái. Có nơi chốn đi về sau
           Nguyên.  Đoan  chắc  chị  lên  trên  ấy   những  tháng  ngày  rày  đây  mai  đó
           sinh con, Huyện Đề vội vã rời quê đi   cùng Đại Ca…”. Tôi hỏi Huyện Đề:
           tìm kiếm chị. Út “sứt” xin đi theo và   “Ông không quên được chị Hoan?”.
           hai người gắn bó keo sơn với nhau   Gã ngửa cổ đổ ly rượu vào mồm, mắt
           từ đấy, trở thành cặp đôi ít khi tách   nhìn xa xăm. Lát sau, gã trầm giọng
           rời…                                bảo:  “Mình  yêu  Hoan  khi  vừa  nhổ
             Ngồi  lai  rai  với  hai  người  bạn  ở   giò  trổ  mã.  Và  trong  tim  mình  chỉ
           làng,  tôi  mới  biết  tình  yêu  Huyện   có hình ảnh Hoan, không một cô gái
           Đề  dành  cho  chị  Hoan  như  biển   nào có thể thay thế được, lạ thế!”.
           rộng sông dài. Lúc chị Hoan có bầu,    Huyện Đề ngồi như hóa đá. Và tôi
           Huyện  Đề  muốn  xuất  đầu  lộ  diện   nhận ra gã là người chung tình hiếm
           và cưới hỏi người đẹp làm vợ nhưng   có trên đời…
           chị Hoan nhất quyết cự tuyệt. Chị e                              N.T.M
           ngại người làng đàm tiếu “gái lỡ thì


           Chú thích:
           (1) Hồi đó, ở quê tôi, những người cầu cơ trích đoạn “Văn tế thập loại chúng sinh” của thi hào
           Nguyễn Du rồi cải biên câu đầu và câu cuối làm bài gọi hồn cầu cơ.



                                                                               87
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93