Page 91 - Tạp chí Nha Trang
P. 91

NGUYỄN VĂN TÂN

                  Nhớ mùa đông





                  Đã bao mùa đông rồi anh không còn nhớ nữa
                  Bao nhiêu lần mẹ gánh mùa đông trên đôi vai mình
                  Em thơ bé và hồn nhiên như tia nắng

                  Có biết rằng những giá rét đông sang
                  Có bao nhiêu mùa mà ta đã bước qua

                  Chỉ có mùa đông thẳm sâu trong đáy mắt
                  Mùa mẹ ta chân trần trong giá rét
                  Nửa bảng đen nửa đồng ruộng quê nhà

                  Quá nửa đời người với sương gió bao la
                  Cứ cần mẫn, cứ chắt chiu vụng dại

                  Cứ miệt mài để vun chăm cây trái
                  Mong mùa xuân hoa trái nở đầy vườn
                  Ta nhớ về một mùa đông, nhớ quê

                  Thương lòng mẹ dạt dào hơn biển rộng
                  Mùa đông chỉ mong mẹ mình bớt giá
                  Những niềm vui sưởi ấm tuổi xế chiều

                  Nhớ bao mùa đông đã đi qua
                  Thương cả em và rất thương cho mẹ
                  Chiều hôm nay gió về se se lạ

                  Ngồi giảng đường đếm gió bước lùa qua.










            90
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96