Page 73 - Báo Đắk Lắk - Số Tết Âm Lịch
P. 73
•Him CHỈNH
•Tự DẠ THẢO
Chào Xuan Dắk Lák
Viêì giữa hai mùa
49 dân tộc anh em quần tụ.
Dù Bắc hay Nam cũng con Lạc cháu Hồng
Giấu vào những chiếc lá mùa đông trốn chạy Yêu tha thiết miền đất mình đang sống
Cuối cánh đồng ngơ ngác chân mây Hỏi có nơi đâu phong phú thế hay không
Từng vết khắc thời gian lặng lẽ
Đất tổ tiên phơi dáng lươi cày Đêm lễ hội. lời ay ray mời bạn
Chiêng trống liên hồi, tâp nập vòng xoang
Có vệt bùn non chạm vào mới biết Bing boong, bing boong, tiếng cồng Mường điểm nhịp
Hương phù sa thơm cuối bê đầu nguồn Xòe Thái lượn vòng, lả lướt những nàng tiên.
Có ngọn cở nối hai mùa da diết
Không hẹn hò mắt cũng rưng rưng Mê điệu chèo lại tình tang quan họ
Đêm lăm vông mềm mại gái Lào
Xòe bàn tay gặp khói chiều đọng lại Áp-sa-ra mê hồn quyến rũ
Trong cơn mê thảng thốt gọi tên làng •PHAN BÙI BẢO THY Càng ngắm càng say, lòng cứ nao nao.
Mùa đông giấu ở đâu ngày thơ dại
Trăng khuyết bên trời một chuyến đò ngang Hô bài chòi dắt anh về xứ Quảng
I ten xuân vê Nhớ cải lương em thả xuống xề
Giấu vào đâu những ngã đường rơm rạ • Đêm huyền thoại ché rượu cần chếnh choáng
Người không dưng ra chốn thị thành Để hồn anh thả trong say mê.
Mùa đông ấy. mùa đông sau, sau nữa Ngày cạn dần theo từng trang lịch cũ
Hóa thành sông, thành suối cháy vây quanh Gió heo may, da diết vỗ bên nhà Yêu vùng đất cứ hồng như lửa
Chân mỏi mệt giữa góc trời viễn xứ Âm tình người, ấm cả rừng khuya
Thôi hẹn gặp Tết này quê cũ Ngẩn ngơ ngồi thương nhớ tháng ngày qua Khúc ca reo như suối nguồn bất tận
Phía mùa xuân gõ cứa giao thừa Thả lời yêu mừng đón Xuân về!
Thắp một nén nhang quỳ dâng đất tổ Như đâu đó, vọng buồn hương nếp mới
Khóc cánh mai vàng Hing dưới hiên xưa. Khúc sông quê, hoa trắng rụng vơi đầy
Mẹ ta vẫn tảo tần phiên chợ Tết
Tóc trắng cha, dăm sợi rụng hao gầy
Không giấu được nỗi hoài hương trên mắt
•PHAN VÃN VINH Nhặt vội ven đường chiếc lá vu vơ
xếp một cánh thuyền thả theo dòng nước
Hẹn xuân về trong nắng sớm tinh mơ
Phôz đẫm •LÉ THÀNH VĂN
hương xuân Em về thăm đảo
•HOÀNG THÁI mùa xuân
Mùa xuân tràn muôn nẻo phố
Thung lũng Ako Ea gió đầy
Tháng giêng này anh có hẹn Đêm Ako I )hong Bâng khuâng nước, ngẩn ngơ trời
về Ban Mê ngắm trời mây Trái tìm người lính cũng vời vợi mong
Tàu còn giữa biển mênh mông
Buôn nối làng, làng nối phố Đã nghe rối rít tiếng lòng nôn nao.
Cỏ hoa reo dưới ánh trời Ta sẽ rời vòng xoang và đi cời than đỏ
Lá biếc trải xanh ngõ nhỏ sợ đêm nay rừng lạnh sẽ rất buồn Mùa xuân thắm sắc mai, đào
Vấn vương ánh mắt em cười khuya Ako Dhong! Môi em nở một nụ chào đảo xa
em gái như mèo rừng ngó ta bằng đốm lứa Bao nhiêu người lính nhớ nhà
Ngước mắt ngóng đỉnh núi trầm trời không mưa mà lại run người Gặp được em, chợt vỡ òa niềm vui.
Hồn chiêng nhịp rung bất tận Cứ dịu dàng thêm vài nhịp nữa đêm ơi
Nhà dài sạm đất trăm năm nắm chặt quá, ngày mai làm sao rời nhau được Đảo xa lắng nhịp bồi hồi
hãy như ngọn gió thoáng qua bất chợt Trái bàng vuông rụng chơi vơi tay cầm
Nghiêng bóng mặt người rạng rỡ
giữ lòng tay chút hơi ấm cũng đủ rồi Hoa phong ba bỗng tần ngần
Giọt nắng vàng thương òa vỡ Câu hát ý gì mà em cứ máy môi Trắng ngần cánh mỏng, tím thầm nhụy vương.
mặc đám đàn ông ngác ngơ như cột nhà dài lẻ bạn
Trên cánh chim nâu thiên di
đêm Ako Dhong! Mùa xuân biết mấy là thương
Nghe chừng cõi lòng rộng mở
Tiếng xuân tha thiết gọi mời xin gom lửa thắp mặt trời cho ngày mai rực rỡ Biển hiền con sóng, nhẹ buông mây ưởi
và chờ bỏng rát một đóa môi Đảo xa cây lá rạng ngời
Nhưng chỉ vỏn vẹn một đêm nay thôi Có thêm em, đẹp lứa đôi dịu dàng.
Anh cùng em bên bến nước
mai ta có là gì, em hãy cứ là sơn nữ
Ngọt ngào mạch nước khơi trong
Đẫm hương xuân trên vai phố cứ huyền bí như vòi rượu cần sực mùi rẫy Em về thăm đáo mùa xuân
Đầu năm ướp ngọt môi hồng. và ngọt lành tựa dòng suối Ea Nuôi Hồn anh lính trẻ cũng thầm nở hoa.