Page 70 - Báo Đắk Lắk - Số Tết Âm Lịch
P. 70

a đặt ly cà phê nóng
                              S    vai chàng trai trẻ
                                   lên bàn, vỗ nhẹ vào

                                   đang lơ đãng nhìn
                                   ra ngoài ô cửa sổ:
                                - Long đang nghĩ gì
                             mà say sưa thế? Hình như
                             dạo này đang có chuyện gì
                             khiến Long bận lòng sao?
                                - Lúc nào chị cũng như
                             thể đọc được tâm trạng
                             của tôi. Chẳng lẽ tôi dễ
                             đoán đến thế ư?
                                - Là do tiếng đàn “tố
                             cáo” Long đấy! Thanh
                             âm người đánh đàn tạo ra
                             phản ánh chính tâm trạng
                             của người nghệ sĩ đó mà.
                                - Dù tôi không phải là
                              nghệ sĩ nhưng lý lẽ của chị
                              lúc nào cũng có sức thuyết
                             phục - Long mỉm cười,
                              nhấp một ngụm cà phê rồi
                              lại thở dài - Tôi và bố vừa
                              có cuộc tranh luận gay gắt
                              qua điện thoại. Bố muốn
                              tôi về lại Mỹ, ông nói tôi
                              còn định chơi bời lêu lổng
                              đến bao giờ?
                                - Thế Long có kể cho
                              bố nghe về cuộc sống và
                              công việc của mình ở Việt
                              Nam không? Ban ngày đi
                              dạy tiếng Anh ở trung tâm
                              ngoại ngữ, tối lại đến quán
                              cà phê đánh đàn để kiếm
                              thêm thu nhập thì không
                              thể gọi là chơi bời lêu lổng
                              được - Sa kéo ghế ngồi
                              xuống đối diện Long, từ
                              tốn hỏi.                   Mùa vui ở lại
                                - Từ nhỏ đến giờ tôi
                              và bố chẳng bao giờ chia
                              sẻ những chuyện như thế.
                              Nói đúng hơn thì chúng
                              tôi gần như chẳng lúc nào
                              trò chuyện quá ba câu mà
                              không xảy ra những bất                                                    •PHẠM TBUN6 KltH
                              đồng.
                                 - Tôi thấy Long là
                              người rất giỏi diễn đạt suy   Ngoài ban công, những   năm sau đó, đám cưới                mẹ dạy tiêng Việt ngay từ    thôi, Long sẽ gặp những
                              nghĩ của mình, Long chỉ    lẵng hoa dạ yến thảo khẽ   giữa cô gái châu Á mặc              khi còn nhỏ, hai mẹ con      người yêu thương ưân quý
                              cần nói chuyện với bố như   đung đưa trong tiết ười se   áo dài đỏ và chàng trai tóc      chủ yêii giao tiếp bằng      con vì chính bản chất tốt
                              cách cậu mở lòng với tôi   lạnh cuối năm...           vàng người Mỹ diễn ra               ngôn ngữ này. Khác với       đẹp trong tâm hồn...”.
                              thì sẽ ổn cả thôi.                                    long ưọng ở nhà thờ lớn             mẹ, hồi nhỏ Long không          Khi Long học lớp 8,
                                 - Kể ra thì tôi chưa bao           * * *           thành phô Boston cổ kính.           thích vẻ ngoài quá nhiều     bác sĩ chẩn đoán mẹ bị
                              giờ cố gắng để hiểu bố,                               Không lâu sau, Long ra              nét Á Đông của mình. Độ      một căn bệnh nguy hiểm.
                              cũng không mong bố hiểu       Long Rido là con lai    đời.                                tuổi đó, điều cậu mong       Mẹ cần tái khám liên tục,
                              được mình.                 giữa hai dòng máu Mỹ và       Dù sinh sống ở Mỹ từ             muốn nhất là được hòa        thường xuyên phải nhập
                                 - Đôi khi những mối     Việt Nam. Hơn 40 năm       lâu, nhưng lòng mẹ luôn             nhập với bạn bè. Ở trường    viện và uống rất nhiều
                              quan hệ Ưong gia đình      trước, ưong chuyến công    hướng về quê hương đất              học, có râi nhiều đứa trẻ    thuốc. Cơ thể mẹ mỗi
                              lại phức tạp hơn ta tưởng,   tác dài ngày, cặp vỢ chồng   nưóc Việt Nam, cũng như         xấu tính lây vẻ ngoài khác   ngày như một gầy gò suy
                              nhưng dù thế nào đi nữa    nhà báo người Mỹ ghé       tự hào về nguồn gốc con             biệt của Long để ưêu chọc    nhược hơn. Bô ưở thành
                              Long cũng đừng quá khắt    thăm trại trẻ mồ côi ở Việt   rồng cháu tiên của mình.         cợt nhả. Những lúc đó mẹ     trụ cột kinh tế duy nhất
                              khe với bố mình. Trên đời   Nam và đã quyết định      Điều đó được thể hiện qua           thường ôm Long vào lòng      của gia đình, vì cần nhiều
                              này không có một tình yêu   nhận một bé gái 10 tuổi   những chi tiết rất nhỏ như          vỗ về: “Mẹ sẽ lên trường     tiền chữa bệnh cho mẹ nên
                              nào lớn bằng tình yêu của   làm con nuôi. Bé gái đó   cái tên bà đặt cho cậu con          nói chuyện với cô chủ        bố nhận rất nhiều dự án và
                              cha mẹ dành cho con cái    chính là mẹ Long sau này.  trai. Mẹ nói vì sinh vào            nhiệm. Nhưng có điều         thường xuyên phải đi công
                              đâu.                          Năm mẹ vừa bước sang    năm con rồng nên đã chọn            quan ưọng này mẹ muốn        tác nước ngoài. Không rõ
                                 - Chị nói giống hệt mẹ   tuổi 24, khi đang theo học   tên Long, rất thuần Việt         con biết, rằng vói mẹ,       từ bao giờ căn nhà ưở nên
                              tôi - Long vừa mỉm cười    cao học ở Boston, mẹ gặp   nhưng khi gọi không gây             Long luôn là đứa trẻ đáng    vắng vẻ, lạnh lẽo, thiếu
                              vừa cúi xuống khuấy nhẹ    gỡ và yêu một chàng ưai    mấy khó khăn cho người              yêu nhất ưên thế gian này.   tiêng cười. Mỗi ngày sau
                              ly cà phê đã nguội bớt.    hào hoa người Mỹ. Hai      phương Tây. Long được               Rồi một ngày nào đó, sớm     giờ học, Long thường đến



                            00 ĐẮK LẮK
                             UU                    íS&Ẩ-ú
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75