Page 144 - Văn Nghệ Bình Định
P. 144

Hiện nay, ngoài hai tượng sư
          tử được tìm thấy trong lòng đất
          ở khu vực Bả Canh, trong phạm
          vi thành Đồ Bàn xưa hiện còn lưu
          giữ ba tượng sư tử trong khuôn
          viên lăng Võ Tánh, thuộc di tích
          thành Hoàng Đế, được xác định
          có niên đại từ thế kỷ XII. Những
          tượng sư tử trong lăng Võ Tánh
          được tạc đứng thẳng bốn chân,
          khối hình to, hoa văn trang trí
          thô, gân guốc. Theo các nhà
          nghiên  cứu,  hình tượng  sư  tử
          này được thể hiện trong tư thế
          đứng có nguồn gốc ảnh hưởng
          từ nghệ thuật điêu khắc Khmer.     Tượng sư tử đá thành Đồ Bàn dáng to mập, khỏe khoắn,
          Trong công trình Thống kê, khảo         biểu tượng cho quyền uy và sức mạnh.
          tả các di tích Chàm ở Trung Kỳ in               Ảnh: BTBĐ
          năm 1909 của tác giả H. Parmentier, ông đã khảo tả những pho tượng
          sư tử ở lăng Võ Tánh khá chi tiết: “Tòa thành (Đồ Bàn) chứa nhiều điêu
          khắc hình như không phải ở vị trí cũ. Trước lăng Võ Tánh, hai con sư tử
          lớn dường như đã được tạo ra để tranh đua và tư thế dáng dấp trông tựa
          như sư tử Khmer. Chúng đứng bốn chân, đuôi như vểnh lên; bàn chân có
          cựa, đeo những kiểu vòng trang trí hình lá sen. Đôi mắt lồi ra rất nhiều,
          lông mày hình sừng. Cái mõm, ngoài răng ra, có cả nanh xoắn lên thành
          sừng; tai ngắn vểnh lên; sừng như cuộn ra sau, song có lẽ chỉ là những cái
          bờm thôi”. Qua khảo sát trực quan, các tượng sư tử được phát hiện đều có
          điểm chung, khi đều là những tượng tròn độc lập, có kích thước lớn, đều
          được tạc ngẩng cao đầu và nhìn thẳng ra phía trước. Theo xác định của
          các nhà nghiên cứu sau này, hai tượng sư tử thành Đồ Bàn có nét khác
          biệt khi được thể hiện hai chân trước tạc rất ngắn, trong tư thế thẳng. Hai
          chân sau đầu gối gập lại như đang thể hiện tư thế ngồi, phô bộ ngực nở
          nang, phần bụng nằm sát xuống dưới bệ, tạo sự mất cân đối của cơ thể
          nhưng vì tỷ lệ chân trước quá ngắn nên sẽ có cảm giác là sư tử đang nằm.
             Trong cuốn Tượng cổ Champa - Những phát hiện gần đây (NXB Văn hóa
          Văn nghệ, 2019) của PGS.TS Ngô Văn Doanh đã xác định tượng hai sư tử ở
          thành Đồ Bàn là những tượng sư tử có niên đại sớm nhất của nghệ thuật
          điêu khắc Champa, và khẳng định đây là “những tượng sư tử được thể
          hiện theo những truyển thống tượng động vật Champa, chứ không phải
          được làm theo mẫu hình của nghệ thuật Angkor như những pho tượng
          sư tử đã được biết đến trước đây”. Trong công trình của mình, PGS.TS



                                     VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 137
   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149