Page 126 - Văn Nghệ Bình Định
P. 126

Văn học nước ngoài







                  Già Saval và niềm hối tiếc




                                                 GUY DE MAUPASSANT (Pháp)




               Henri René Albert Guy de Maupassant (1850 - 1893)
            là nhà văn nổi tiếng người Pháp. Ông được cho là một tác
            giả bậc thầy của thể loại truyện ngắn, và là một đại biểu
            cho các nhà văn thuộc trường phái hiện thực phê phán.
               Năm 1888, truyện vừa Viên mỡ bò ra đời, đánh dấu
            bước thành công của ông trong sự nghiệp sáng tác. Từ
            năm 1880 - 1891, ông đã sáng tác khoảng 300 truyện
            ngắn và 6 tiểu thuyết, trong đó có nhiều tác phẩm xuất
            sắc. Ông được coi như là nhà văn kể chuyện hay nhất của
            Pháp ở thế kỷ XIX.


             Cả vùng Mantes người ta đều gọi lão là “già Saval”, sở dĩ vì bộ râu trắng phớ của
          lão. Saval thức giấc khi trời đang đổ mưa. Tiết thu ảm đạm kéo rơi hàng vạn chiếc
          lá tạo thành một cơn mưa khác. Dày đặc và chậm chạp. Điều này khiến lão không
          vui. Nó gợi cho lão những tháng ngày đen tối của cuộc đời, tới tuổi già. Lão đã sáu
          mươi hai tuổi, sống một mình, không có ai kề cạnh. Thật buồn nếu phải chết như
          vậy. Chết giữa cô đơn, chết trong quên lãng, không mảy may nhận được một sự
          thương tiếc, dù là của bố thí.
             Chuỗi ngày trống rỗng mà lão gọi là cuộc đời! Saval nhớ lại thời còn trẻ. Nhớ
          tới căn nhà mà lão sống cùng cha mẹ từ nhỏ, đến tuổi thì cắp sách tới trường, rồi
          rời quê hương lên Paris học luật. Căn bạo bệnh đột ngột tới và mang cha Saval đi.
          Lão trở về sống với bà mẹ nay đã già. Hai mẹ con nương tựa vào nhau, chỉ mong
          ước một cuộc đời bình yên, không gì hơn. Và cũng đến lúc bà mẹ bỏ người con
          sau lưng để theo chồng.
             Giờ chỉ còn trơ trọi mình lão. Nghĩ tới đây, Saval rùng mình. Rồi đây, lão cũng
          sẽ chết, sẽ ra đi vĩnh viễn và cái tên Paul Saval chỉ còn là dĩ vãng. Thế là hết! Vậy
          mà những người khác vẫn sống, vẫn yêu đời và cười đùa. Thiên hạ sung sướng tận
          hưởng lạc thú trong khi chỉ riêng mình lão nằm cô quạnh dưới mấy tầng đất. Thật



                                     VĂN NGHỆ Bình Định số Xuân Ất Tỵ tháng 1+2.2025 O 119
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131